“Vì sao Hồng Đậu biết?” Ôn Diễn còn chưa kể kết cục câu chuyện này cho nàng mà nàng đã biết, hắn có chút tò mò.
Hồng Đậu không chút do dự hỏi lại: “Nếu một nữ nhân giết người nhà ngươi, lại dùng danh nghĩa yêu ngươi để mời ngươi trường sinh, ngươi sẽ đồng ý hả?”
“Cái này sao, vậy phải xem là nữ nhân nào động tay, lại giết người nhà nào của ta nữa.”
“Ngươi...” Hồng Đậu ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười thản nhiên của Ôn Diễn, bất chợt nghẹn họng, nghĩ một chút, vẫn không tìm hiểu thêm về đáp án của hắn nữa, hắn vốn dĩ là một kẻ đầu óc không bình thường, nàng kỳ vọng hắn có thể cho một mình một đáp án bình thường mới chính là kỳ quái.
Ôn Diễn tiếp tục cười nói: “Hồng Đậu còn muốn nghe tiếp chuyện xưa không?”
Nàng “Hừ” một tiếng, “Nghe.”
“Đúng như lời Hồng Đậu, vị Hạ đại tiểu thư này cự tuyệt trường sinh cùng Tiết Nhiễm, không chỉ có thế, nàng vì trả thù Tiết Nhiễm giết người nhà mình, mà sau khi sinh hạ nương ta, nàng liền uống thuốc độc tự sát, chết ở trong ngực Tiết Nhiễm.”
Đối với kết quả này Hồng Đậu cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng cho dù như thế, nghe được kết thúc bi kịch của chuyện xưa, trong lòng trước sau cũng có chút xúc động, nhưng kết cục của câu chuyện này, vào lúc Tiết Nhiễm động thủ giết cả nhà Hạ gia thì đã được định trước.
Chỉ là, Ôn Diễn từng nhắc tới, Tiết Nhiễm diệt Ôn gia, Hạ gia, mà Ôn Diễn cũng có họ Ôn, nàng không rõ hỏi: “Ngươi họ Ôn... chính là từ Ôn gia bị ông ngoại ngươi tiêu diệt?”
“Quả thực là thế.” Nghĩ đến phụ thân mình, Ôn Diễn liền ngữ khí không tốt mà nói, ngay cả nụ cười theo thói quen cũng lười lộ ra, hắn nhàn nhạt nói: “Nam nhân kia là đồ đệ của Tiết Nhiễm, vốn dĩ hắn cũng bị Tiết Nhiễm giết, nhưng không biết Hạ đại tiểu thư dùng phương pháp đặc thù gì mà cứu sống hắn trở lại, trước khi Hạ đại tiểu thư đi chịu chết, liền giao nương ta cho nam nhân kia chăm sóc. Về sau sao... ai biết nương ta lại cùng hắn phát triển ra tình cảm.”
Mỗi khi nhắc tới