“Tự do yêu đương... Thì ra là thế.” Người đàn ông đẩy xe lăn xoay người, chỉ để lại một bóng lưng, hắn cũng không quay đầu lại nói: “Vậy để Hồng Đậu mình lựa chọn, xem muốn cùng tôi rời đi, hay là ở lại chỗ này.”
Dứt lời, hắn liền tự mình đẩy xe lăn ra ngoài cửa.
Hồng Đậu có thể nói là không chút suy nghĩ liền đuổi theo: “Chú, đợi cháu!”
Cô bước nhanh phía sau, hai tay đặt phía trên xe lăn, tiếp nhận việc đẩy xe lăn, chậm rãi cùng người đàn ông ra khỏi cửa nhà hàng.
Thần sắc Thôi An có chút tội nghiệp, rốt cuộc cũng không dám đuổi theo.
Đan Đan thở dài, nhẹ giòn an ủi, “Anh cũng đừng tức giận, ai bảo hôm nay anh lại gặp phải chú của Hồng Đậu cơ chứ, Hồng Đậu chính là được chú cô ấy nuôi lớn, hôm nay cho dù đổi thành em ở vị trí của anh, cô ấy khẳng định cũng sẽ không chút do dự chọn rời đi theo chú.”
“Vậy, vậy sao?” Thần sắc Thôi An tốt lên một chút.
Hạ Tri cũng nói: “Không sao cả, mới thất bại lần đầu tiên mà thôi, cậu yên tâm, tôi và Đan Đan nhất định sẽ nghĩ cách tác hợp hai người.”
Thôi An cũng chỉ có thể mong như vậy.
Nhưng ngày hôm sau truyền thông liền đưa tin, gia chủ nhà họ Ôn chiếm nửa giang sơn thương trường nước Hoa Hạ lại chủ động đăng hình ảnh một tờ giấy đăng ký kết hôn trên trang mạng xã hội của mình, tên đằng trai chụp có chút mơ hồ, chỉ có thể thấy đại khái một cái họ, mà tên đằng gái lại rất rõ ràng.
“Chú!” Hồng Đậu đập thật mạnh tờ báo trong tay lên bàn sách, cô chỉ vào hình ảnh đính kèm trên báo kia, chỉ thấy ở chỗ ký tên của bên nữ là ba chữ Phương Hồng Đậu to đùng với nét bút xiêu xiêu vẹo vẹo, cô chất vấn người đang đọc sách, “Đây là có ý gì?”
“Giấy đăng ký kết hôn, có thể có ý gì?” Người đàn ông ôn văn nho nhã lại lật một trang sách, cũng không ngẩng đầu nhìn Hồng Đậu.
Hồng Đậu đã sắp phát cuồng, “Cháu chính là đang hỏi tờ giấy đăng ký kết hôn này của chú là có ý gì nha!”
“Tên trong giấy đăng ký là Hồng Đậu tự mình viết vào, tôi nghĩ...” Hắn