Lan Nhàn Vũ chỉ đóng vai phụ nhưng cô lại vô cùng tâm huyết. Vai nào cô ấy diễn đều vô cùng có hồn. Khiến người xem rất ưa thích. Vì là vai phụ lại là ở cổ đại nên đất diễn của nhân vật này khá ít. Cô ấy xuất hiện đa phần là khi nữ tướng quân đến nhà chơi, hai người trò chuyện rồi nói đến chuyện yêu đương của nhân vật chính hoặc nam tể tướng gặp nạn cần người giúp đỡ.
Từ trước lúc mới xuyên qua đây, Lan Nhàn Vũ cũng đã sắp xong bộ phim rồi. Còn mỗi một cảnh cuối vào ngày hôm nay là cô xong việc cộng thêm cảnh hai người nhân vật chính ra đi thanh thản là đóng máy rồi.
\- Bắt đầu cảnh 45: 1\.\.\.2\.\.3\.\.\.Action
{- Tỷ tỷ. Đường huynh gặp chuyện rồi!!!
\- Sao cơ? Huynh ấy bị làm sao? Mau dẫn ta đi\.
Miêu Miêu nghe Nhàn Vũ nói vậy liền hốt hoảng bảo cô dẫn đường. Đến nơi, trên giường bệnh, Bạc Hà( tên nhân vật nam chính) mặt đỏ như lửa, mồ hôi toát ra. Thấy thế, Miêu Miêu lo lắng hỏi Nhàn Vũ:
\- Huynh ấy bị bệnh gì vậy?
Nói đến đây, Nhàn Vũ mặt mũi đỏ bừng, môi nhỏ mấp máy:
\- Xuân \.\.\. xuân dược ạ \.\.\.
Nghe xong, tuy là nữ tướng triều đình nhưng cũng chỉ là nữ nhi 18 tuổi xuân nên mặt cũng đỏ bừng bừng. Cô bảo Nhàn Vũ ra ngoài còn mình ở trong giúp cho Bạc Hà....}
\- Cắt
\- Xong đoạn phim này rồi\, không biết đã phải chỉnh mấy lần rồi\. Phù cuối cùng cũng xong\.
\- Mọi người xong nốt một đoạn nữa nếu sớm tôi mời cơm\.
Đạo diễn phấn khởi bảo, mọi người cũng khá vui và bất ngờ vì vị đạo diễn này thường rất keo kiệt. Tất cả đều tập trung làm tốt một phân cảnh nữa là được bao chầu to nha.
Vì đã hết cảnh nên Nhàn Vũ nhấn vào màn hình thay trang phục. Mặc lại bộ đồ thường ngày rồi lấy đồ ra từ màn hình chứa. Chỉ có thể nói là hiện đại. Xong việc, cô ở lại xem Miêu Miêu diễn xong phân cảnh cuối. Đúng lúc đi ra thì nghe thấy Bạch Miên nhắc nhở:
\- Mục tiêu công lược đang đến\.\.\. đang gặp vấn đề nha
Cô liền đi thẳng ra nhanh chóng thì thấy hai vị nam nhân đang đánh nhau. Thanh Tiêu bị một cú đấm ngay mặt còn người kia cũng bị xưng vù xong hắn ta bỏ đi. Hắn ta hình như còn nói gì đó nhưng xa quá nên cô không nghe rõ. Mặt Thanh Tiêu nghe xong cũng đen đi vài phần. Thấy người kia đi khỏi, cô với đến trước mặt Thanh Tiêu hỏi:
\- Tiền bối\.\.\. có sao không?
Thanh Tiêu đang cúi đầu xuống thì giật mình nghe thấy một giọng nói trong trẻo trẻ tuổi. Anh ta ngẩng đầu thì thấy Nhàn Vũ đang đưa một chiếc khăn cho mình. Anh cầm lấy rồi nhỏ giọng nói:
\- Cảm ơn tôi không sao\.
Nhàn Vũ lại lấy thêm tia trị thương ra đưa cho anh rồi cười