"Đi thôi, Nhị thúc dẫn ngươi đi dạo." Ngụy Sơ duỗi bàn tay về phía Thẩm Diệu Âm, bàn tay hắn xương khớp rõ ràng, móng tay màu đỏ tím đặc trưng lại một lần nữa xâm nhập vào đáy mắt Thẩm Diệu Âm.Tư Đồ Yếm hơi nhíu mi, hắn đang định tiến về trước nửa bước, lại thấy Thẩm Diệu Âm quay qua chậm rãi lắc đầu với hắn.
Chỉ cần ánh mắt của nàng thoáng mang theo vẻ ngăn lại, Tư Đồ Yếm liền nghe lời dừng bước chân.Thẩm Diệu Âm cũng không nắm lấy tay Ngụy Sơ, nàng cũng biết vị Nhị thúc này của mình mắc bệnh sạch sẽ, hắn vươn tay cũng chỉ cho có.Người của Thanh Diễn Tông rất e ngại Ngụy Sơ, Ngụy Sơ cũng không quan tâm việc này, hắn không có hứng thú giải thích với người khác, nhưng hắn sẽ thường xuyên dẫn Thẩm Diệu Âm đi dạo.
Lâu dần, Thẩm Diệu Âm làm tiểu tùy tùng theo sau cũng nhận được nhiều lợi ích, ví dụ như không có ai dám vô duyên vô cớ bắt nạt nàng nữa.
"Vì sao Nhị thúc vừa rồi lại nói vậy?""Ta chọc tức cái tên Yến Quỳ một chút, không được à?" Bình thường hắn ghét bỏ Thẩm Diệu Âm không thôi, mở miệng một tiếng đồ ngốc, ngậm miệng cũng một tiếng đồ ngốc, mấy lời như cướp dâu này cũng chỉ là lừa gạt người.Thẩm Diệu Âm chưa hề cảm thấy Ngụy Sơ có tính trẻ con như vậy.
"Nói cho ta nghe một chút, Tư Đồ Yếm ở địa cung có dáng vẻ gì." Giọng nói của Ngụy Sơ không lớn, còn mang theo vẻ tò mò.Quả nhiên, Ngụy Sơ có việc mới tới, hắn chịu bỏ qua thân phận cao quý tới tìm nàng nhất định không chỉ vì tản bộ đơn giản thế này.Thẩm Diệu Âm dùng hiểu biết của mình nói cho Ngụy Sơ một phen, Ngụy Sơ từ chối cho ý kiến.Hắn nhìn tân khách tới lui, nói một câu: "Thẩm Phụng Thiên muốn hiến vật quý, ngươi có hứng thú đấu lấy bảo bối của Tư Đồ Yếm không?" Bước chân của Thẩm Diệu Âm hơi chậm lại."Mấy cây nấm bảo bối kia của ông ta đều từ Côn Luân động phủ truyền ra ngoài, chỉ cần dựa vào tẩm bổ linh hỏa chín ngày.
Cái lão già Thẩm Phụng Thiên kia đúng là vô dụng, cầm trong tay cây nấm mà không nỡ ăn, cũng chỉ có thể trở mắt nhìn linh lực của cây nấm tiêu hao đến gần như không còn.
Chẳng qua nếu dùng cho ngươi, mấy cây nấm sí diễm hỏa linh này có lẽ sẽ có chút tác dụng." Đầu ngón tay Ngụy Sơ dí vào mi tâm Thẩm Diệu Âm: "Không tệ, Kim đan kỳ rồi."Ngụy Sơ không hỏi Thẩm Diệu Âm tu luyện thế nào, Thẩm Diệu Âm cũng không có ý định chủ động nói."Nấm sí diễm hỏa linh có thể làm cho Cẩn Dương tinh quân thức tỉnh không?" Nàng đột nhiên hỏi."Sao, ngươi muốn cho hắn thức tỉnh à?" Ngụy Sơ nói: "Nếu ngươi muốn hiểu rõ hắn, thật ra ta có thể nói cho ngươi biết.""Sư phụ Thanh Phong đạo nhân của Tư Đồ Yếm là một người hiền lành.
Nơi nào ở Tiên giới có khó khăn, nơi đó sẽ có hắn.
Cũng vì vậy, mấy con yêu thú kỳ kỳ quái quái làm hại nhân gian kia dần dần biến thành nhiệm vụ của Côn Luân động phủ bọn họ.
Bởi vì có Côn Luân động phủ, các tu sĩ khác mới ít đi phiền phức phải giằng co với yêu thú.
Nhưng cũng chính vì vậy, các tiên môn khác cũng cực kỳ ỷ lại vào Thanh Phong đạo nhân." Ngụy Sơ dừng một chút: "Ngươi ở Thanh Ly cung mấy ngày, không cảm thấy có gì kỳ quái sao?"Thẩm Diệu Âm càng thêm nghi hoặc.Ngụy Sơ nói tiếp: "Sau này các đệ tử môn phái khác gặp phải yêu thú, bọn họ sẽ không chủ động đi công kích nó.
Phản ứng đầu tiên của họ là liên hệ Thanh Phong đạo nhân, nếu như Thanh Phong đạo nhân tới trễ, bọn họ sẽ còn bất mãn.
Bổn phận của người tu tiên là trừ yêu trảm ma, thế nhưng đúng lúc đó ở giới Tu Tiên, việc trừ yêu trảm ma này gần như hoàn toàn biến thành trách nhiệm của Côn Luân động phủ.Thanh Phong đạo nhân giúp bọn họ, lâu dần bọn họ liền quen thói được trợ giúp.
Nếu như Thanh Phong đạo nhân có một lần không giúp, bọn họ còn chửi mẹ.
Sau này khi Thanh Phong đạo nhân tạ thế, Tư Đồ Yếm liền trở thành người trấn áp yêu thú.
Yêu thú đông đảo, Thanh Ly cung không chứa nổi, Tư Đồ Yếm liền trấn áp chúng nó dưới hồ Thiên thu.Tính tình của Tư Đồ Yếm cũng không hiền lành như Thanh Phong đạo nhân, hắn không có gọi là đến đuổi là đi.
Có thể để hắn động tay động chân không đều phải xem tâm trạng hắn thế nào.
Hắn không có lòng thông cảm bao la, thân là tu sĩ, ngay cả đuổi bắt yêu thú mà cũng không làm được, ta cũng cảm thấy dạng người này không đáng để hắn hỗ trợ.
Bị yêu thú ăn là phải rồi.Sau này ta lại nghe nói, Thanh Phong đạo nhân bảo hắn trấn giữ Thanh Ly cung, không có việc gì thì đừng ra khỏi cửa chém chém giết giết.
Hắn liền tuân theo sư mệnh ở lại Côn Luân động phủ, mấy chục năm như một ngày ở đó, làm bạn với không biết bao nhiêu yêu thú, trông coi cung điện vô cùng lạnh lẽo cùng với hồ Thiên thu sâu không thấy đáy.
Lại sau đó nữa là đến trận chiến Thần Ma."Ngụy Sơ nhìn về phía Thẩm Diệu Âm: "Người bình thường nên ở trong Thanh Ly cung chỉ hai ngày thì