Trước đó vì tác dụng của hào quang, Lâm Điềm Điềm trở nên đẹp như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy như lẽ đương nhiên.
Hiện giờ Lâm Điềm Điềm vì thiếu một phần hào quang mà trở nên biến dạng, thay đổi như thế trong mắt người khác, cũng không biết cô ta sẽ giải thích thế nào.
Đối diện, Lâm Điềm Điềm cũng đang đánh giá Ninh Tri, cô ta đương nhiên nhìn thấy Ninh Tri trắng ra!Quả nhiên, dây chuyền xuất hiện vết nứt khiến hào quang trở về trên người Ninh Tri.
Lâm Điềm Điềm không biết ngọc của cô ta vì sao vô duyên vô cớ sẽ xuất hiện vết nứt, nhưng cô ta đã cầm đi sửa rồi.
Sau khi sửa xong, cô ta hẳn là có thể cướp hào quang về lại lần nữa.
“Tiểu Tri.
”.
Bên cạnh, mẹ Lục đột nhiên mở miệng: “Ngày kia có cái bữa tiệc từ thiện, con đi tham gia cùng mẹ nhé.
”Nghe vậy, Ninh Tri và Lâm Điềm Điềm đều sững sờ.
Mắt Lâm Điềm Điềm trầm xuống, trước kia mẹ Lục đều dẫn theo cô ta đi tiệc.
Mà gần đây sau khi Ninh Tri lấy lòng mẹ Lục, mẹ Lục rõ ràng thay đổi thái độ với Ninh Tri, bây giờ còn dẫn theo Ninh Tri đi.
Lâm Điềm Điềm mở miệng cười: “Mẹ, trước đây Tiểu Tri không có kinh nghiệm tham gia tiệc tùng, ngày kia vừa hay con rảnh, hay là con đi cùng hai người nhé ạ? Đến lúc đó con có thể ở bên Tiểu Tri, tránh để em ấy phạm sai lầm ở bữa tiệc.
”Ninh Tri nhíu mày: “Ý của cô là mẹ không có năng lực dẫn dắt tôi?”“Chị không có ý đó.
” Lâm Điềm Điềm giải thích: “Tiểu Tri, chị có ý tốt muốn giúp em thôi mà.
”Ninh Tri cười: “Tôi không cần cô giúp, đến lúc đó tôi cứ đi theo mẹ là được.
”Mẹ Lục gật gật đầu: “Tiểu Tri đi theo mẹ là được rồi, bữa tiệc từ thiện không có nhiều quy củ như vậy, không cần quá cẩn thận.
”Lâm Điềm Điềm trầm mặc, cô ta biết, mẹ Lục không muốn đưa cô ta đi cùng.
Nếu Lâm Điềm Điềm đã mở miệng, Ninh Tri cũng sẽ không tùy tiện bỏ qua cho cô ta: “Sao hôm nay trông cô cứ là lạ thế?”Lâm Điềm Điềm trong lòng giật thót, nghe được Ninh Tri nói: “Cái mũi của cô ý, hình như hơi tẹt đi.
”Vẻ ngoài Ba Lâm và mẹ Lâm bề đều không xuất chúng, chỉ được xem như dễ nhìn thôi, mũi hai người họ cũng không quá cao, Lâm Điềm Điềm kế thừa gen bọn họ, vốn dĩ mũi cô ta có chút to tròn, nhìn hơi tẹt.
Hiện giờ Lâm Điềm Điềm ghét nhất là bị người khác chú ý, nhắc đến mặt cô ta.
Nghe thấy lời Ninh Tri nói, cô ta hận đến nỗi thầm cắm rằng: “Hôm nay ở studio chị không cẩn thận đụng vào mũi.
”“À.
” Ninh Tri ra vẻ kinh ngạc, cố ý nói: “Mũi của cô là sửa hả?”Lâm Điềm Điềm đè nén tức giận: “Chị không sửa.
”Ninh Tri giả vờ vô tội: “Không phải sửa thì sao vừa đụng một cái mũi đã tẹt luôn rồi thế?”Ý cười trên khóe miệng Lâm Điềm Điềm sắp không duy trì nổi nữa: “Tiểu Tri càng ngày càng thích nói giỡn.
”Ninh Tri tiếp tục cắm đao: “Cô cũng càng ngày càng biết nói bậy.
”Nhìn thấy lửa giận giấu trong đáy mắt Lâm Điềm Điềm, Ninh Tri âm thầm đắc ý, tôi cho cô tức chết luôn.
Cô quay đầu, nhỏ giọng nói với Lục Tuyệt đang cúi đầu ăn cơm bên cạnh: “Vẫn là anh đáng yêu.
”Tới đêm.
Ninh Tri đã nằm lên giường, thích ứng một thời gian, Lục Tuyệt đã không còn tức giận vì cô ngủ giường của anh nữa.
Cô đếm đi đếm lại mặt trời nhỏ trong đầu, có mười một cái, nghĩ đến lần tiếp theo xuyên qua cô lại sắp dùng hết mười cái, cô cảm thấy mình vẫn rất nghèo.
Lúc này, Lục Tuyệt tắm rửa xong đi ra.
Trên người anh mặc áo ngủ màu đỏ có hoa to màu lam.
Người khác mặc sẽ rất tục tĩu, nhưng dáng người