Editor: Mộc An ChiKhương Khê đối với việc này không có ý kiến, hai em gái càng ngoan ngoãn như chim cút, bày tỏ mọi việc do cô toàn quyền làm chủ: "Được ạ, cảm ơn thím, việc trải giường cứ để cháu làm.
”"Để thím để thím, đi đường lâu như vậy, các cháu chắc cũng mệt mỏi rồi.
" Mẹ Bùi tránh thoát động tác muốn tiếp nhận của cô, bước nhanh vào phòng, tay chân nhanh nhẹn trải chăn trải chiếu, trước tiên lót một cái đệm, sau đó là ga trải giường, cuối cùng đặt hai cái chăn mỏng lên: "Hai cái giường này mỗi đứa một cái, nhỏ thì cháu để tự mình đắp, ngăn tủ đều trống rỗng, các cháu tùy tiện dùng, có cái gì muốn mua thì nhớ kỹ, hai ngày nữa họp chợ chúng ta cùng đi mua! "Khương Khê liên tục gật đầu, chờ giường đệm trải xong, cô bảo hai cô bé cất kỹ đồ đạc của mình: "Sau này các em sẽ ở chỗ này, tự mình sắp xếp đi.
”Hai cô bé dùng sức gật gật đầu, ăn ý mỗi người một bên tủ, sửa sang lại quần áo.
Khương Khê cũng xếp quần áo của mình vào một ô vuông, đồ đạc quá ít, hành lý của ba cô gái cũng không lấp đầy một cái tủ quần áo hai cánh, cảm giác này! Quả thực.
Giải quyết xong chuyện của mình, Khương Khê để hai em gái nghỉ ngơi trong phòng, tự mình đi ra ngoài.
Mẹ Bùi vẫn luôn chờ, thấy cô đi ra, lập tức nói: "Tiểu Khê, sao vậy? Thiếu cái gì sao?”Khương Khê lắc đầu, tươi cười thân mật nói: "Không có, thím, cháu muốn đi xem anh ba?”Mẹ Bùi nhất thời vui mừng khôn xiết, đứa nhỏ này không bài xích thằng ba! Bà nói: "Được chứ, cháu lại đây, thằng bé ở trong phòng này, buổi tối là chú cháu chăm sóc, ban ngày thím chăm sóc.
”Bà kéo Khương Khê vào phòng.
Phòng này lớn hơn phòng bên cạnh, ánh sáng cũng tốt, vào buổi chiều trong phòng rất sáng sủa, trên giường lớn có một người đàn ông cao lớn đang nằm thẳng.
Ngũ quan người đàn ông không thể nói là đẹp mắt, nhưng khuôn mặt cứng rắn đoan chính, lông mày dày rậm, đôi mắt nhìn không thấy, sống mũi cao thẳng, cánh môi hơi mỏng, làn da màu đồng cổ, chỉ xem mặt và dáng người, vẫn rất tuấn lãng.
Có điều trên mặt anh không được bao nhiêu huyết sắc, màu môi cực nhạt, lồng ngực hơi