Nữ Phụ Không Muốn Nhân Vật Chính Chia Tay

Chương 14


trước sau




“Vãn Tình, ngây ra đó làm gì thế?” Kỷ Phi Thần cười vẫy vẫy cô ngồi xuống, thuận tiện vươn tay ra, dịu dàng mà gỡ bỏ chiếc lá dính trên tóc của cô, mềm giọng khuyên bảo: “Sao lại vẫn lỗ mãng như cũ thế.”Thẩm Vãn Tình ngước mắt lên, nhạy bén phát hiện đôi mắt của Phong Dao Tình khẽ tối lại.Tuy rằng ngày hôm qua Phong Dao Tình đối với cô đã có cái ánh nhìn khác, không đến nỗi giống như lúc trước xa cách người ta hàng nghìn mét, nhưng khúc mắc lo lắng trong lòng rốt cuộc cũng không thể dễ dàng buông xuống như vậy. Càng huống hồ là tận mắt nhìn thấy cảnh thân mật của hai người?[Hệ thống nữ phụ:Cảnh báo! Phòng bị của Phong Dao Tình đối với ký chủ đang tăng cao!]Nghe âm thanh nhắc nhở ồn ào của hệ thống, Thẩm Vãn Tình cắn răng một cái, đột nhiên đứng phắt dậy.Những người đang ngồi đều bị động tác ngày của cô dọa sợ hết hồn, ánh mắt đều tập trung trên người của cô.Thẩm Vãn Tình quay đầu, nhìn về phía Tạ Vô Diễn bên cạnh, nhìn chằm chằm hắt một hồi lâu, giống như cuối cùng cũng hạ quyết tâm.Ngay sau đó, liền quay người bước đến bên cạnh hắn, xoa váy ngồi xuống, thuận tiện hướng về phía hắn lộ ra nụ cười nhẹ: “Tạ công tử có để ý ta ngồi chỗ này không?”Nhìn Kỷ Phi Thần bối rối, cùng với biểu tình hồ nghi quái dị của Phong Dao Tình, Thẩm Vãn Tình giống như giải thích mà bổ sung thêm một câu: “Bởi vì đột nhiên cảm thấy con chim bồ câu trên vai của Tạ công tử rất đáng yêu, vì thế muốn ngồi gần nhìn kỹ một chút.”Tạ Vô Diễn không nói được hay không được, chỉ là hơi hơi nhướng mày, đem theo chút cười nhạt khôi hài.Ngược lại là Huyền Điểu trên vai của hắn phản đối kịch liệt: “Chíp chíp chiếp chiếp!”Bởi vì hiểu rõ không thể bại lộ thân phận của chủ nhân mình, vì thế nó ở trước mặt người khác, đều phải giả vờ mình là không biết nói tiếng người.Nhưng dù cho là như vậy, cũng có thể rõ ràng hiểu được phản ứng chống đối kịch liệt thông qua một chuỗi ngôn ngữ chim của nó.Ai tin cái lời nói quỷ quái của nữ nhân này chứ?Hôm qua rõ ràng muốn đem nó đi hầm canh, hôm nay lại nói nó đáng yêu?Nói dối!Nữ nhân đều là đồ nói dối.Thẩm Vãn Tình che giấu sự hiểu rõ, giả vờ hồ đồ: “Ế, xem ra chim bồ câu mà Tạ công tử nuôi cũng khá thích ta đó chứ.”“Chíp chíp chiếp chiếp.”Huyền Điểu: Ai thích ngươi chứ?Không biết rằng lời này rốt cuộc là đã chọc trúng điểm cười nào của Tạ Vô Diễn, khóe môi hắn cong lên, cười trầm thấp, ngay cả lồng ngực cũng đang chấn động.“Thật sao?” hắn giơ tay ra, giúp Huyền Điểu chỉnh chỉnh lại lông trên thân: “Là Thẩm cô nương đã phát hiện ra nó, không bằng, giúp nó đặt cái tên đi?”.....Thẩm Vãn Tình ngược lại không nghĩ đến Tạ Vô Diễn lại cho mình mặt mũi như thế, còn để bản thân thuận lợi đi đặt giúp nó cái tên.Nhưng có lẽ vừa mới tỉnh dậy, trong đầu cô một mảng trống rỗng. Còn thêm nữa bản thân với con chim này không có chút cảm tình, hận không thể một phát cắn chết đối phương, đích thực không có linh cảm để đặt tên.Vậy là cô nhìn chằm chằm con bồ câu này một

lúc, sau đó nói: “Vậy gọi là Mi Mi đi.”Huyền Điểu đập đập cánh bay lên, giống như muốn liều mạng với Thẩm Vãn Tình vậy.Ai cho phép cái nữ nhân thối này đặt tên cho Huyền Điểu tôn quý ta chứ? Hơn nữa qua loa cũng thôi đi, ngươi ít nhất cũng phải đặt tên của chim chứ! Ngươi đặt cái tên mèo là chuyện gì hả?Thẩm Vãn Tình nhìn Huyền Điểu khí thế hùng hổ, lập tức trốn sang bên cạnh Phong Dao Tình, giả vờ một bộ dạng tủi thân: “Nó hình như không thích, nhưng bây giờ ta nghĩ tên nghĩ ra được chỉ có Mi Mi, Vương Tài, Cẩu Đản, ba cái tên này thôi.”Tạ Vô Diễn giữ chặt lại Huyền Điểu ở trên vai mình, lườm nó một cái: “Vậy ngươi chọn một tên?”Huyền Điểu: “......”Nữ nhân sinh đẹp quả thật chính là tai họa.Vậy là, nó, đường đường chính chính là một con Huyền Điểu, cuối cùng tại hôm nay có một tên mới-----Mi Mi.Phong Dao Tình bị Thẩm Vãn Tình va vào tay, nàng không tránh ra, chỉ là rũ mắt nhìn mặt Thẩm Vãn Tình một cái, sau đó lại nhìn Tạ Vô Diễn đáy mắt đang hàm chứa chút tiếng cười.Có lẽ là trực giác trời sinh của phụ nữ, cô luôn cảm thấy hai người này giống như không phải không quen thuộc như biểu hiện trên mặt.Lẽ nào là.....[Hệ thống nữ phụ:Chúc mừng ký chủ cùng với Phong Dao Tình đã được tiêu tan hiềm khích. Phòng bị trực tiếp giảm thấp, nhận được 27% tín nhiệm, xin hãy tiếp tục cố gắng.]Cái gì Thẩm Vãn Tình cũng không làm, một mặt mê man, hoàn toàn không biết rằng đều do Phong Dao Tình tự biên tự diễn mà hoàn thành nhiệm vụ công lược.“Kỷ đại ca!”Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một đạo âm thanh lanh lảnh.Giây tiếp theo, một đạo thân ảnh lướt qua trước mặt của Thẩm Vãn Tình, chạy thẳng về hướng của Kỷ Phi Thần, giơ tay ra ôm lấy bả vai của anh ta: “Kỷ đại ca, huynh thật sự đến rồi!”Còn chưa đợi người ta phản ứng lại, thiếu nữ lại đứng thẳng người, tay sờ sờ sau đầu, cười hi hi nhìn về phía Phong Dao Tình, dí dỏm mà lè lè lưỡi: “Phong tỷ tỷ, muội chỉ là có chút quá kích động, tỷ sẽ không để ý chứ?”Thẩm Vãn Tình nghẹt thở.Cái thao tác lưu loát sinh động này, khiến cho cô suýt chút nữa không cầm vững được đôi đũa.Phong Dao Tình nhìn nàng một cái, khoanh tay mà cười cười, vỗ vỗ chiếc ghế ở bên cạnh: “Vừa trở về liền hùng hùng hổ hổ như vậy, qua đây ngồi đi, Tử Vân.”Tử Vân.Tăng Tử Vân, là con gái của trưởng lão Huyền Thiên Các, từ nhỏ đã cùng với Phong Dao Tình lớn lên.[Hệ thống nữ phụ:Nhắc nhở, đã có nữ phụ mới xuất hiện, xin ký chủ nâng cao cảnh giác, chú ý tình cảm không ổn định giữa nam nữ chính.]







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện