Chương 9:
Đang lúc do dự, cánh tay bị một người kéo lại, bồn hoa lan trong tay cũng bị một người cầm lấy, nét mắt hồn nhiên tươi cười của Tô Thiển lập tức rơi vào ánh mắt:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Dì, đẹp mắt không?"
"A, đẹp mắt..." Rõ ràng vẻ mặt Tô Mẫn có chút kinh ngạc, một lúc lâu mới ý thức được điều gì, "Những cái này, đều là con làm?"
"Ừm." Tô Thiển cười nhạt rồi đẩy Tô Mẫn vào phòng, "Không chỉ trong hành lang, còn có trong phòng ờ..."
Bị Tô Thiển dìu đỡ ngồi trên ghế sofa, cả người Tô Mẫn có chút hoảng hốt ——
Nếu như nói trước đó căn phòng này là lạnh như băng giống như không có người, thì bây giờ không khác gì một vườn cây cỡ nhỏ xinh xắn.
Cây xanh um tùm lá, bông hoa xinh đẹp tỏa hương thơm bốn phía, còn có các loại quả tươi đẹp...
Vẫn chưa lấy lại tinh thần, Tô Thiển đã lấy dầu hoa hồng đã được xử lý qua, ngồi xổm ở trước mặt Tô Mẫn, giúp bà ấy vén ống quần lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ý thức được Tô Thiển muốn làm gì, Tô Mẫn liên tục không ngừng ngăn cản:
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Thiển Thiển con mau để xuống, dì tự mình làm, dì tự mình làm..."
Trước đó cháu gái vẫn luôn là cô gái nhà giàu, sao có thể để cô hầu hạ mình như vậy?
"Dì, dì ngồi yên không được nhúc nhích, nhìn xem cái chân này đã sung thành thế nào rồi..." Rõ ràng buổi sáng nhìn đã đỡ rất nhiều, hiện tại lại sung lên một vòng, thì có thể thấy được Tô Mẫn vẫn chưa từng rảnh rỗi.
Nhìn cháu gái ngoại ngồi xổm ở trước mặt, đổ dầu hoa hồng vào lòng bàn tay, không ghét bỏ chút nào giúp mình xoa nắn mắt cá chân bị sưng, cuối cùng đôi mắt Tô Mẫn không kìm nén được đỏ lên ——
Sáng sớm hôm nay ra ngoài, đầu tiên Tô Mẫn về công ty một chuyến ——
Tô Thiển muốn hủy hợp đồng với công ty điện ảnh truyền hình, năm trăm vạn bồi thường phí vi phạm hợp đồng kia cũng không phải nói chơi.
Lo lắng căn phòng ở trong tay không bán đi, thì đối phương sẽ dồn ép. Tô Mẫn suy nghĩ đi công ty xin một chút, có thể rút một chút cổ phần của mình ở công ty ra hay không.
Sau khi mất đi một em gái còn lại một thân một mình, Tô Mẫn đã thành một người cuồng công việc điển hình, làm nhân vật cấp bậc lâu năm ở công ty, lại thêm bà ấy vô cùng tài giỏi, mang đến cho công ty đơn đặt hàng lớn hết cái này đến cái khác, vì giữ lại nhân tài, chủ tịch còn cố ý ban thưởng cho Tô Mẫn một ít cổ phần, quy ra tiền mà nói, chắc là cũng trên dưới một trăm vạn.
Đâu nghĩ tới không đợi Tô Mẫn nói rõ ý đồ, vậy mà tổng giám đốc công ty dứt khoát ném cho bà ấy một phong đơn từ chức, bảo bà ấy ký tên nhanh lên rồi cút đi.
Về phần những cổ phần kia, thì trực tiếp bị mất, tạo thành tổn thất cho công ty phải bồi thường tiền.
Lúc này Tô Mẫn như nằm mơ, cuối cùng mới biết được, tất cả mọi thứ này đều có liên quan đến Cảnh Thiên——
Lúc đầu Cảnh Thiên đã đồng ý làm đại sứ hình ảnh cho công ty, trước khi ký hợp đồng bỗng nhiên lại trở mặt.
Người đại diện của Cảnh Thiên trực tiếp nói với tổng giám đốc, Tô Mẫn còn ở công ty một ngày thì Cảnh Thiên tuyệt đối sẽ không ký bất kỳ hợp đồng nào với công ty. Còn lúc nào Cảnh Thiên đồng ý, vậy thì phải xem thành ý của công ty...
Một người là một tiểu thịt tươi lưu lượng hồng trước mắt, một người là chức vụ quản lý của công ty, lại có nhà họ Cố công khai ngấm ngầm tạo áp lực ở mọi nơi, xem xét hai người, ông chủ rất dễ dàng quyết định lấy hay bỏ...
Nói cách khác, lúc này Tô Mẫn đã thất nghiệp. Thậm chí chẳng những không có công việc, mà một chút cổ phần kia của mình, sợ là trong thời gian ngắn không thể lấy về được...
Ủy khuất như vậy sao Tô Mẫn có thể chấp nhận được? Lúc ấy muốn lý luận với tổng giám đốc, nhưng lại trực tiếp bị đuổi ra ngoài.
Hết lần này tới lần khác Tô Mẫn vốn không có thời gian đau khổ——
Dọc đường đến công ty, Tô Mẫn thông qua những quan hệ lòng vòng xung quanh, mời mọi người giúp đỡ liên hệ với chủ nhiệm lớp hệ sinh vật học của Hoa Đại, muốn hỏi một chút Tô Thiển trở lại đi học cần những thủ tục gì, để nhận được câu trả lời thuyết phục bà ấy phải chạy tới mười một giờ.
Việc liên quan đến tiền đồ của Tô Thiển, Tô Mẫn cũng không dám trì hoãn. Lau sạch sẽ nước mắt, chạy về phía Hoa Đại.
Thật không nghĩ khó khăn lắm mới gặp được vị chủ nhiệm hệ sinh vật học của Hoa Đại gọi là Trương Chí Minh, đối phương nhìn thấy Tô Mẫn lại là một người trước đây, vẻ mặt lập tức trở nên rất khó coi, trực tiếp cho rằng không gánh vác được Tô Thiển ——
Kỹ thuật hệ sinh vật học là khoa chủ chốt