"Có thể." Địch Quân Thịnh cũng không miễn cưỡng bọn họ hiện tại liền cam tâm tình nguyện mà kêu Giản Nhất Lăng một tiếng chủ mẫu.
Kỳ thật anh cũng không quan tâm bọn họ cuối cùng có cam tâm tình nguyện kêu cô ấy một tiếng chủ mẫu hay không.
Cô ấy là nữ nhân của anh, không cần bọn họ những người này tán thành.
Anh hôm nay tới đây cũng bất quá là dựa theo quy củ của Địch gia đi một lần.
Đến nỗi kết quả là gì, căn bản là không quan trọng.
Một hồi tụ hội không khí không thế nào hài hòa cũng kết thúc.
Cuối cùng lưu lại chính là cái lão giả mập mạp kia.
Ông ấy chính là lão bản phía sau của Thái Ngưng Hiên này.
"Thịnh gia, ngài thật là hảo phúc khí." Lão giả mập mạp cười rộ lên.
"A? Vừa rồi ông không phải còn nói muốn lại tiếp tục suy tính sao?"
"Đó là hai chuyện khác nhau, mới vừa rồi tôi là dùng góc độ đối đãi với Địch gia chủ mẫu để xem Giản tiểu thư. Hiện tại tôi là lấy góc độ là vị hôn thê của Thịnh gia ngài mà đi xem Giản tiểu thư, hai cái là có khác nhau."
"Ông nơi này gần đây có thứ gì tốt không?" Địch Quân Thịnh hỏi.
"Thịnh gia đây là tính toán đưa cho vị hôn thê sao?"
"Vô nghĩa, chẳng lẽ tặng cho ông?"
"Ha ha ha ha. Nhưng thật ra có một kiện tác phẩm chạm ngọc thực thích hợp."
Nói xong lão giả mập mạp liền sai người đem đồ vật lấy tới.
Là một đôi thỏ ngọc.
Địch Quân Thịnh nhìn đến liền cười.
"Liền chúng nó." Sau đó trực tiếp đặt vào lòng của Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng không thể hiểu được liền trong lòng ngực có nhiều thêm một đôi thỏ ngọc.
###
Bệnh viện, Ôn Nhược giờ phút này đang ở trước giường bệnh cùng cha cô ta Ôn Trình.
Ôn Trình vừa mới từ phòng chăm sóc đặc biệt ICU chuyển tới phòng bệnh bình thường, tình huống thân thể đang chuyển biến tốt đẹp.
Ngồi ở bên cạnh giường bệnh Ôn Nhược cầm di động lật xem tin tức trên mạng.
Nhìn tin tức ồn ào huyên náo trên mạng, Ôn Nhược có chút khẩn trương.
"Nhược Nhược, con làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái hay không? Gần đây chiếu cố ba mẹ vất vả quá phải không? Là ba không tốt, ba hẳn là nên xử lý tốt hơn, không làm cho con lo lắng khổ sở."
Nhìn