"A Noãn, làm sao vậy? Em đang nói cái gì?" Ôn Trình có chút ngốc.
Thời điểm làm phẫu thuật ông không hề có ý thức, cho nên căn bản liền không biết người cứu mình chính là cháu gái bảo bối của mình. (đoạn này mình edit cũng thấy sai sai, có lẽ tác giả có nhầm lẫn)
"Em đang nói cái gì sao? Em đang nói, có người đem tin tức con gái của em là bác sĩ Phó Nhặt tiết lộ ra ngoài!" Ôn Noãn phát giận.
Ôn Noãn tính cách luôn luôn nhẹ nhàng thân thiện rất ít khi phát giận, Ôn Trình cũng không có gặp qua em gái phát giận lần nào.
"Tiểu Lăng là bác sĩ Phó Nhặt đã cứu anh sao?" Ôn Trình vẻ mặt kinh ngạc, "Này.. Này.. Này quá không thể tưởng tượng."
Ôn Trình ngơ ngẩn mà nhìn Giản Nhất Lăng, hơn nửa ngày không thể tiêu hóa rớt lời nói của Ôn Noãn.
Tin tức này quá ngoài dự đoán.
"Tiểu Lăng, thật là con? Là con cứu cậu sao?" Khuôn mặt Ôn Trình vừa kinh ngạc lại kích động.
"Ân."
Thân phận đã công khai, cũng liền không cần phải giấu giếm.
Kỳ thật hiện tại Giản Nhất Lăng cũng không sợ hãi thân phận Phó Nhặt bị người khác biết được.
Thời điểm ba năm trước đây cô không có đủ năng lực bảo hộ chính mình, không có đủ điều kiện bảo vệ tốt cái thân phận "bác sĩ Phó Nhặt" này.
Nhưng kia đã là chuyện của ba năm trước đây.
Chỉ là Giản Nhất Lăng làm việc không thích cao điệu, cho nên cũng liền không có đi phân trần về thân phận bác sĩ Phó Nhặt này, có thể che giấu liền tận khả năng mà che giấu.
Thật đúng là như vậy! Ôn Trình trong lúc nhất thời lòng ngực bị các loại cảm xúc lấp đầy.
Có kinh ngạc, có kích động, cũng vì người cứu mình là cháu gái có được một cỗ ấm áp nhè nhẹ.
Ôn Noãn lòng đầy căm phẫn, "Anh cả, Tiểu Lăng ngày đó vì cứu anh, mới có thể bại lộ chuyện mình là bác sĩ Phó Nhặt, thời điểm Địch thiếu gia đuổi tới đã nói qua với mọi người không thể để lộ tin tức, kết quả hôm nay tin tức vẫn là để lộ ra. Anh có biết ba năm trước đây, Tiểu Lăng bị người ta bắt cóc hay không, chính là bởi vì thân phân bác sĩ Phó Nhặt của con bé bị tiết lộ?"
"Bắt cóc Tiểu Lăng? Vì cái gì?" Ôn Trình đầu óc có chút không xoay chuyển kịp.