Ôn Noãn đầu ngực đều run lên, quay đầu nhìn về phía Ôn Trình.
Quả nhiên thấy Ôn Trình biểu tình thống khổ.
Khi Ôn Noãn nói là Ôn Nhược cố ý tiết lộ tin tức, ngực ông như bị hung hăng mà thọc một đao.
"A Noãn, việc này chúng ta muốn hay không điều tra trước, Nhược Nhược con bé không phải là đứa trẻ như vậy." Ôn Trình khuyên.
Giờ khắc này, ông là dùng ngữ khí khẩn cầu mà nói với Ôn Noãn tạm thời đem chuyện này tạm gác lại.
Ôn Noãn hai mắt rưng rưng, biểu tình bi thương, "Anh cả, em cũng không muốn đi hoài nghi Nhược Nhược, nhưng mà hiện tại con bé cùng Chu Tử Mặc là hai người khả nghi nhất! Đừng trách em không màng tình cảm anh em, em không thể mất đi Tiểu Lăng của em!"
Thời điểm nói chuyện Ôn Noãn quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng bên cạnh.
Hôm nay là bà mang Giản Nhất Lăng cùng nhau lại đây, chính là hy vọng có thể đem chuyện này giải quyết.
Bà tuyệt đối không cho phép người bên cạnh mình làm chuyện bất lợi đối với con gái của mình!
Chẳng sợ bà làm như vậy sẽ cùng anh cả của mình còn có người nhà mẹ đẻ nháo lên.
Ôn Trình không biết nên làm cái gì bây giờ, ông vô thố mà nhìn hai nữ nhân vô cùng quan trọng trong sinh mệnh của ông.
"Chuyện này con có thể không truy cứu." Lúc này, Giản Nhất Lăng mở miệng.
"Tiểu Lăng?"
"Cậu." Giản Nhất Lăng hô một tiếng Ôn Trình.
"Ai!" Ôn Trình vội đáp ứng.
"Nếu chị ấy về sau lại làm chuyện gì không đúng nữa, con đối với chị ấy làm cái gì, lúc ấy chớ trách chúng con." Giản Nhất Lăng đã nói trước, "Nếu chị đáp ứng, lần này bỏ qua."
Giản Nhất Lăng nói chuyện ngữ khí vẫn là cái kia lão bộ dáng, tốc độ cũng không nhanh, nghe tới rất mềm mại.
Nhưng mà cô đã rất rõ ràng biểu đạt thái độ của cô.
Giản Nhất Lăng nói làm Ôn Nhược rất là sinh khí, "Giản Nhất Lăng, cô hiện tại là nhận định là tôi làm sao?"
Giản Nhất Lăng không có đáp lại vấn đề của Ôn Nhược, cô chỉ lẳng lặng mà nhìn Ôn Trình, chờ đợi Ôn Trình đáp lại.
Ôn Trình nhìn Giản Nhất Lăng, trong nháy mắt không biết chính mình có nên đáp ứng hay không.
Nhưng mà suy nghĩ lại, nếu Nhược Nhược không có làm qua, hơn nữa về sau cũng