Ngày hôm sau, Nhiếp Quân hấp tấp mà chạy đến.
Là Giản Dật Thần đem chuyện vết thương cũ do súng bắn của Giản Dật Hành nói cho Nhiếp Quân biết.
Một bên lau nước mắt một bên mắng, "Con cái thằng hỗn đản này, chuyện trúng đạn lớn như vậy cũng không nói với mẹ, con làm mẹ khổ sở quá! Con lúc ấy có phải rất đau hay không? Có phải rất nguy hiểm hay không a?"
Nhiếp Quân vừa đau lòng vừa sinh khí.
"Con không có việc gì." Giản Dật Hành trả lời, ngữ khí thực bình đạm, không chút nào đem chuyện bả vai bị trúng đạn trở thành chuyện quan trọng.
"Không có việc gì cái gì mà không có việc gì, con hiện tại thời tiết biến đổi liền sẽ đau nhức, kia về sau cần phải làm sao bây giờ? Con còn trẻ tuổi như vậy!" Nhiếp Quân khóc.
Giản Dật Hành chau mày.
Đối với nước mắt nữ nhân anh một chút biện pháp đều không có.
Đối với mẹ của anh càng là như thế.
Nếu người này không phải mẹ của anh, anh đã quay đầu rời khỏi.
Nhiếp Quân khóc lóc nói, "Con không nghĩ muốn Tiểu Lăng một lần nữa xử lý miệng vết thương cho con thì mẹ cũng không khuyên con, rốt cuộc miệng vết thương cắt ra một lần nữa cũng quá đau, mẹ cũng luyến tiếc con làm như vậy, nhưng mà con đáp ứng mẹ, về sau đừng lại chạy đi những quốc gia không hòa bình, được không? Chúng ta liền ở chỗ này, bình bình an an, được không?"
Giản Dật Hành nói, "Mẹ đã đáp ứng con không can thiệp vào chuyện của con."
"Mẹ không nghĩ can thiệp vào chuyện của con, nhưng mà mẹ không muốn con xảy ra chuyện, chuyện khác con làm gì mẹ đều không ngại, con muốn đi làm khất cái mẹ đều không ngăn cản."
Nhiếp Quân hiện tại yêu cầu đối với con trai chỉ có một cái: Tồn tại.
Giản Dật Hành lui một bước, "Con đáp ứng làm phẫu thuật, mẹ không cần lại ngăn cản con mặt sau đi chiến khu."
"Con đứa nhỏ này, con như thế nào.." Nhiếp Quân lại đau lòng lại buồn bực.
Nhìn trên mặt con trai kiên định biểu tình, Nhiếp Quân bất đắc dĩ lựa chọn thỏa hiệp, "Con nhất định phải lại chạy tới chiến khu mẹ cũng ngăn không được con, chuyện phẫu thuật chính con quyết định, không cần vì mẹ."
Nhiếp Quân hy vọng con trai có thể sống tốt, nhưng mà vắt xuống vết thương đã lành tốt là một chuyện rất đau lòng, bà đồng dạng không bỏ được.
Anh là miếng thịt trên người bà rơi xuống, cắt thịt anh, cùng cắt thịt bà