Thuân lợi lấy được bổ linh giới, Lâm Nguyệt lúc này mới hoàn toàn thả lỏng tinh thần. Bây giờ nàng mới biết, muốn cướp đoatk cơ duyên của Diệp Khuynh Tuyết không dễ, hơn nữa không phải muốn cướp là cướp được.
Vạn Tử Hoa bị cướp, khiến trong lòng nàng tỉnh táo lại, những thứ đó trực tiếp thuộc về cơ duyên của Diệp Khuynh Tuyết, chỉ sợ nàng không đơn giản lấy được, hiện tại nàng may mắn duy nhất là, mặc dù vận khí Diệp Khuynh Tuyết tốt, nhưng bản thân cơ duyên thuộc về mình lại không nhiều, có rất nhiều thứ đều là do nàng ta cướp từ trong tay người khác. Tranh đoạt cơ duyên, nếu nàng trực tiếp chống lại Diệp Khuynh Tuyết, nhưng nếu những thứ đó trước khi bị Diệp Khuynh Tuyết đoạt được trước thì nên đoạt trước, vẫn dễ dàng hơn nhiều.
Chẳng hạn như lúc này, ở trong truyện, Vạn Tử Hoa là Diệp Khuynh Tuyết cướp thẳng, vì thế lần này cho dù nàng có chuẩn bị sớm, vẫn bị Diệp Khuynh Tuyết cướp đi. Còn bổ linh giới là bởi không thuộc về cơ duyên của Diệp Khuynh Tuyết, vì thế nàng mới thuận lợi lấy được đô trong tay Trương Hoa.
Mà lúc trước nàng ở động phủ có thể thuận lợi lấy được nhẫn không gian, chỉ e công đó còn quy về lúc ấy Diệp Khuynh Tuyết vừa mới xuyên không, mà nàng thì tới trước đó, nên mới thuận lợi như vậy, nếu đổi lại là hiện giờ, nàng thật sự không dám xác định mình sẽ có vận khí như vậy không nữa.
Rời khỏi Bảo Nguyệt Lâu, Lâm Nguyệt thở phào, tâm tình bị đè nén lúc trước cũng thả lỏng không ít. Bảo vật tới tay, Lâm Nguyệt cũng mất hứng đi dạo phố, nàng cứ đi tìm bừa một khách sạn để ở, tốn công phu một tối mới tính thành công luyện hóa được bổ linh giới.
Bổ linh giới giống như miêu tả trong truyện, ngoài việc có thể cất giữ linh khí, cũng chẳng có công hiệu nào khác, nhưng với Lâm Nguyệt mà nói, thứ cất giữ linh khí này thế cũng đủ rồi.
Với tu sĩ mà nói, linh khí ẩn chứa trong cơ thể càng nhiều, tu vi càng cao, với thân hình tu sĩ cũng có chỗ tốt vô cùng, thử nghĩ mà coi, nếu hai bên có tu vi ngang nhau, vào thời điểm chiến đấu, một kẻ có linh khí hùng hậu, dùng vô tận, một kẻ khác