Sau khi thiếu nữ về nước, cuộc sống trôi qua bộn bề nhiều việc, nàng không ngừng chạy đi chạy lại ở xã hội thượng lưu Thượng Hải, xâm nhập Tô Giới Thượng Hải, thăm dò tin tức.
Vì bận rộn quá mức, hoàn toàn không phát hiện ra, trong lúc vô tình, vị hôn phu trên danh nghĩa của nàng đã càng ngày càng tiếp xúc gần gũi thân mật hơn với thiếu nữ nhu nhược giúp việc kia, đến cuối cùng, đã âm thầm hình thành nên kiểu quan hệ tình nhân.
Hai người yêu nhau giấu thiếu nữ, thiếu nữ nhu nhược mấy lần đề nghị thiếu nữ và vị hôn phu của thiếu nữ giải trừ hôn ước, vị hôn phu của thiếu nữ cứ tìm mọi cách thoái thác, dần dần, thiếu nữ nhu nhược càng thấy ngứa mắt ghen tị với thiếu nữ, bắt đầu dần thấy hận.
Cứ vậy nửa năm qua đi, chiến tranh Bắc Bình cũng bùng phát, thiếu nữ dứt khoát đi tham gia kháng chiến Bắc bình trước, lần này vị hôn phu thiếu nữ cũng cùng đi với thiếu nữ, vào trước ngày đi đó, thiếu nữ nhu nhược cũng kiên trì muốn đi cùng thiếu nữ. Mặc dù thiếu nữ không thể đồng ý, nhưng được vị hôn phu khuyên bảo, vẫn đồng ý. Vì vậy ba người cùng nhau tham gia chiến tranh Bắc bình.
Ba tháng sau, tổ chức kháng chiến xuất hiện phản đồ, vì muốn cướp tiêu hủy danh sách, thiếu nữ chấp hành nhiệm vụ bị người ta tiết lộ hành tung, kết quả bị quân địch vây chặt, cuối cùng chết thảm trong tay quân địch. Nhưng trước khi chết, thiếu nữ mới biết được tin từ miệng quân địch, kẻ bán đứng nàng vốn là thiếu nữ nhu nhược, là phản đồ của tổ chức, và cả vị hôn phu của nàng nữa.
Đến đây hình ảnh câu chuyện xưa thứ hai cũng kết thúc.
Tiếp đó hình ảnh lại thay đổi lần nữa.
Hình ảnh lúc này cũng giống lần trước cũng là một câu chuyện xưa mới.
Trong tất cả các câu chuyện xưa cũng không giống nhau, mà thiếu nữ trong câu chuyện đó cũng có thân phận khác, dung mạo khác.
Nhưng kết cục cuối cùng của câu chuyện, đều là kết thúc chết thảm của thiếu nữ, hơn nữa mỗi một lần nàng chết, thì trong câu chuyện xưa ấy đều có liên quan tới một cô gái khác.
Cô gái kia cùng giống thiếu nữ, cũng có thân phận khác hẳn, dung mạo khác để xuất hiện trong câu chuyện, mà trong câu chuyện ngoài cô gái kia ra, cũng xuất hiện một nam nhân có quan hệ thân mật hơn so với thiếu nữ.
Chẳng hạn như câu chuyện thứ nhất, vị thiếu niên cây ngọc đón gió kia vậy, rồi trong câu chuyện thứ hai, là vị hôn phu thanh mai trúc mã của người thiếu nữ kia vậy…
Lâm Nguyệt yên lặng nhìn từng hình ảnh câu chuyện xảy ra khác nhau, mãi cho đến hình ảnh cuối cùng, trên tấm hình mới xuất hiện một người thiếu nữ tên Lâm Nguyệt.
Nhìn cảnh tượng vô cùng quen thuộc xuất hiện trong hình, Lâm Nguyệt chỉ cảm thấy trong đầu như có vật gì đó nổ tung vậy, trong nháy mắt có vô số ký ức lớn trào lên mãnh liệt, kéo tới khiến linh hồn như bị xé nứt đau đớn vậy.
“A…”
Lâm Nguyệt phát ra tiếng thét thống khổ chói tai, hai tay ôm đầu, ngã ngồi xuống đất. Cả khối ký ức khổng lồ ập tới, Lâm Nguyệt trong mớ ký ức hỗn loạn, nàng vốn không cách nào tiêu hóa hết được những ký ức ấy, những mảnh vụn ký ức đó, chật ních trong biển ký ức của nàng, gây ra đau đớn kịch liệt, khiến nàng cảm thấy linh hồn mình như sắp nổ ra vậy.
Đau đớn tê liệt thống khổ kia, khiến nàng gần như không chịu nổi, đau tới mức không muốn sống nữa.
Mà ngay lúc nàng sắp không chống nổi ngất đi, đột nhiên ký hiệu màu vàng sáng lơ lửng trên không trung đột nhiên lóe sáng mãnh liệt chiếu rọi trên người nàng, trong nháy mắt cơn đau đớn kịch liệt ấy như thủy triều lui dần.
Cùng lúc đó, một giọng nói vui vẻ trong suốt truyền đến.
“Cửu thiên thần cách trở về, cải tạo thần thể…”
Giọng vừa dứt, ký hiệu tỏa ra ánh sáng càng thêm rực rỡ, ở chính giữa luồng sáng rực đó, từng tia sáng trắng như sữa được Lâm Nguyệt hấp thu vào trong thể nội, mà theo từng lượng ánh sáng trắng sữa được Lâm Nguyệt hấp thu, từng mảnh vụn ký ức trong thức hải của nàng dần dung hợp lại với tốc độ càng lúc càng nhanh.
Mãi cho tới cuối cùng một tia sáng trắng màu sữa được hấp thu hoàn toàn vào trong thể nội, ý thức hỗn loạn kia của Lâm Nguyệt cuối cùng cũng xuất hiện một tia tỉnh táo.
“Hóa ra, ta là con gái của Thần Nữ Đế Nguyệt, những hình ảnh đó toàn bộ đều là ta luân hồi chuyển thế, một đời Bạch Như Nguyệt cũng là một kiếp trong đó, chỉ là ma xui quỷ khiến lại dung hợp cùng một thế giới khác với ta…”
“Một kiếp này, tên ta gọi là Lâm Nguyệt…”
“Hóa ra, luân hồi mười kiếp, đều có bóng dáng người kia..”
Nói đến đây, Lâm Nguyệt mở bừng hai mắt ra, nhìn về phía bóng tối vô hạn bên trên, khóe môi cong lên cười lạnh băng.
“Người đó quả nhiên vẫn còn chưa từ bỏ ý định, vào lúc ta luân hồi, đã mấy lần ra tay ám hại, nghĩ muốn hủy căn cơ của ta, lại không biết ta ngày đó sớm đã biết luân hồi của ta sẽ có kiếp nạn, bởi vậy mới bày ra tất cả, để lại một đường sống…”
“Vốn trí nhớ ta cũng không khôi phục được, lại không ngờ, hôm nay thần xui quỷ khiến, lại nhìn thấy một đời huyền cơ cuối cùng, kiếp trước, người hại ta quả nhiên cũng có bóng dáng của ngươi, chỉ tiếc ngươi lại không biết, hành động lần này của ngươi đã thành toàn cho ta!”
“Hiện giờ hai linh hồn hai kiếp của ta dung hợp, linh hồn kiếp trước ở giới tu chân đã hoàn toàn thức tỉnh, lại vì vậy mới thoát khỏi việc ngươi khống chế ngụy tình dục trên linh hồn ta!”
“Năm đó ngươi biết được Minh Vương đã rút tình dục ta ra, mà sau khi ta nhảy vào luân hồi rồi, chẳng tiếc trả giá đắt gieo ngụy tình dục lên linh hồn ta bị cưỡng chế ở luân hồi, rồi lại động tay động chân, muốn ta ở trong luân hồi nếm hết mọi thứ được yêu mà không có, nhưng giả thì cuối cùng vẫn là giả, hiện giờ ta đã không bị ngụy tình dục đó khống chế nữa, mục đích của ngươi, chỉ sợ chẳng cách nào đạt thành đâu…”
“Đế Huyền Nữ, ngươi cho ta tất cả, ta sẽ ghi nhớ trong lòng, tóm lại có một ngày, ta sẽ tái nhập lên Cửu Trùng Thiên kia, để ngươi phải trả giá thật đắt!”
Câu nói cuối cùng vừa dứt, linh hồn Lâm Nguyệt trong thân thể bộc phát lên luồng sức sống mãnh liệt, từng tia sức sống ấy xuất ra từ trong linh hồn nàng tỏa ra, sau đó từ từ lan tràn, nơi nào có đường sống ngập tràn đi qua, cả mảng đất trời tối tăm dần sáng lên, ký hiệu màu vàng kia trên cao cùng loan đao màu đỏ khẽ run lên, phát ra âm thanh ong ong, như hưng phấn, kích động vì chủ nhân mình sắp tỉnh lại vậy.
Cùng lúc đó, thân thể Lâm Nguyệt trong động đột nhiên bộc phát một luồng khí tức cường đại, từ trong cơn bộc phát đó, một luồng khí tức cường đại bùng lên, linh khí chung quanh mấy trăm dặm vội vã ngưng tụ lại kéo tới, mà lúc linh khí ngưng tụ lại càng ngày càng nhiều, cuối cùng tạo thành một luồng xoáy khổng lồ bọc lại Lâm Nguyệt.
Động tĩnh khổng lồ này, đã kinh động Quỷ Ngũ đang bảo vệ bên ngoài, Quỷ Ngũ nhìn linh khí khổng lồ đang ngưng tụ giữa trời đất, nháy mắt phát ra vẻ hoảng sợ!
“Cái này, linh khí khổng lồ vậy mà cũng bị dẫn tới, chẳng lẽ… Nàng ấy đang lên cấp sao?”
Quỷ Ngũ nhìn linh khí thiên địa nồng nặc bao phủ động phủ, trong lòng bất giác dâng lên lo lắng, linh khí khổng lồ như thế đánh tới, e rằng tòa động phủ này không cách nào chống đỡ nổi, cứ tiếp tục như thế, đến cuối cùng chỉ sợ động phủ này đều bị những linh khí thiên địa này làm sụp mất thôi.
Quỷ Ngũ hơi lo lắng chút cho Lâm Nguyệt, hắn đã đồng ý với Diêm Tinh Vân phải ở lại chỗ này bảo vệ Lâm Nguyệt thật tốt, mãi cho tới khi nào Lâm Nguyệt thức tỉnh, nhưng cảnh xảy ra trước mắt này lại khiến lòng hắn thấy bất an.
Hắn rất muốn xông vào động phủ mang Lâm Nguyệt ra, nhưng hắn sợ Lâm Nguyệt giờ đang là thời điểm đột phá quan trọng, nên biết tu sĩ lên cấp là nguy hiểm nhất, lúc này không thể bị một tí bên ngoài nào quấy rầy, nếu hắn cứ xông bừa vào, có thể mang Lâm Nguyệt thành công ra ngoài hay không thì chưa biết, mà nếu Lâm Nguyệt vì hắn mà lên cấp thất bại, chẳng cách nào đột phá được, vậy thì càng phiền toái hơn!
Vì trong lòng còn có chỗ băn khoăn, nên Quỷ Ngũ cuối cùng vẫn quyết định không đi quấy rầy Lâm Nguyệt nữa, dù sao xuất hiện dị tượng như thế, nhất định có liên quan tới Lâm Nguyệt, nếu không phải tu vi nàng đang đột phá, thì còn có nguyên nhân khác, mà chút linh khí ngưng tụ này dù nồng nặc, song lại không có hơi thở cuồng bạo, dị tượng xuất hiện vậy hẳn là chuyện tốt.
Linh lực gắn kết trong thiên địa càng lúc càng kéo đến dày đặc, trong động phủ, Lâm Nguyệt bị linh khí dày đặc bao phủ, cuối cùng tạo thành một cái kén trắng khổng lồ do linh khí kết thành.
Cứ thế ước chừng nửa canh giờ trôi qua, linh khí ngưng tụ trong không trung mới dần tản đi, mà trong động phủ, ở trước giường Lâm Nguyệt nằm chỉ để lại một cái kén trắng khổng lồ lặng nằm ở đó, không nhúc nhích.
Dị tượng trên bầu trời tản đi, Quỷ Ngũ vẫn không dám tùy ý vào trong động phủ xem, mà chỉ lặng yên canh giữ ngoài cửa động.
Nhưng mà lần canh giữ này đã kép dài chừng ba tháng!
Trong vòng ba tháng, cái bạch kén khổng lồ kia vẫn yên tĩnh nằm ở trên giường ngọc, nhưng có một ngày, cái bạch kén khổng lồ đó liên tục không có động tĩnh gì bỗng xuất hiện rung động, mà theo rung động đó, màu sắc trên bạch kén dần ảm đạm đi, vốn là màu trắng tinh cứ như bị vật gì đó hấp thu vậy, dần chuyển sang màu vàng, rồi cuối cùng chỉ nghe một tiếng rắc giòn tan vang lên, trên kén khổng lồ xuất hiện một vết nứt lớn.
Mà lúc trên kén khổng lồ xuất hiện vết nứt đầu tiên, thì sau đó lại càng có nhiều vết nứt hơn, cuối cùng liên tục rạn nổ, hóa thành mảnh vụn rơi lả tả.
Mà theo mảnh vụn cuối cùng rơi xuống, Lâm Nguyệt mở bừng mắt ra rống, cặp mắt trong veo như nước tỏa ra ánh sáng mắt lạnh chưa từng có từ trước tới nay.
Ánh mắt lạnh lùng chậm rãi quét qua hoàn cảnh chung quanh, Lâm Nguyệt khẽ nhíu mày, hơi mê man ngồi dậy từ trên giường ngọc.
Chạm phải cảm xúc lạnh băng từ trên giường ngọc, lúc này Lâm Nguyệt mới phát hiện ra toàn thân mình trần trụi, không mảnh vải che thân.
Nhíu nhíu mày, ngón tay vừa động, một bộ quần áo tím nháy mắt xuất hiện, Lâm Nguyệt cầm quần áo mặc vào, lúc này trên đầu ngón tay đột nhiên xuất hiện một người cao trong nháy mắt xuất hiện trong thủy kính trước mặt.
Lâm Nguyệt ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào thiếu nữ trong kính. Thiếu nữ trong kính tuyệt đẹp tinh mỹ, một làn tóc đen dài tới tận mắt cá chân, mà giữa mi tâm có ký hiệu vành trăng lưỡi liềm cong cong nổi bật càng khiến da thịt thêm trắng nõn nhẵn nhụi, đôi mắt như nước câu hồn đoạt phách, con ngươi đảo vòng, không bút nào tả nổi phong tình đoạn chủng, tuyệt thế tao nhã.
Nhìn dung mạo quen thuộc và xa lạ này, khéo môi Lâm Nguyệt khẽ cong lên cười vui vẻ khổ sở. Quả nhiên, hình dạng nàng cũng lại thay đổi, nếu nói trước dung mạo nàng chỉ giống Nguyệt Thần Tôn tới ba phần, thì như hiện giờ, đã giống Nguyệt Thần Tôn tới sáu phần, mà bộ dáng của khối thân thể này nhưng dần đang biến mất.
Hơn thế giờ khí chất nàng cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất khác hẳn với lúc trước ở Côn Lôn, nếu hiện giờ những cố nhân ở Côn Lôn kia mà có nhìn thấy nàng, vốn không cách nào tưởng tượng ra nổi nàng là một người.
“hừ, ngươi đã tỉnh rồi!”
Một giọng lạnh băng cất lên cắt ngang trầm tư của Lâm Nguyệt, Lâm Nguyệt quay phắt đầu lại, đôi mắt như nước sắc bén nhìn người tới, lúc nhìn thấy bộ dạng Quỷ Ngũ, khi thấy dáng vẻ người này hơi