Sắc mặt Tử Ngọc Đạo Quân thay đổi liên tục, nhưng giọng vẫn đều đều cả giận nói, “Đừng có nói bậy, lão tổ chẳng qua chỉ đang bế quan mà thôi! Lão tổ ngài ấy tu vi thông thiên, sao đơn giản lại bỏ mình chứ? Tư Viêm Hoa, bổn tọa khuyên ngươi mau mau rời đi cho nhanh, nếu bị lão tổ phát hiện, ngươi hẳn phải chết là cái chắc!”
“Tử Ngọc, chết đến đít rồi mà còn dám nói láo lừa bổn tọa sao, thật muốn chết mà!”
Lão tổ Ma Cung cười lạnh, từ từ đi tới bức Tử Ngọc Đạo Quân, khí tức trên thân bộc phát hoàn toàn, đem giam chặt Tử Ngọc Đạo Quân một chỗ.
Lúc này Diệp Khuynh Tuyết ngay trong mậất thất bày một trận truyền tống đơn giản, nàng ta nhẫn nại nén cơn mừng trong lòng, vội vàng nói với lão tổ Ma Cung, “Lão tổ, trận pháp đã bố trí xong, chúng ta nên rời đi trước rồi mới nói sau được không?”
Động tác lão tổ Ma Cung ngừng lại, gật đầu nói, “Ngươi nói không sai, dù sao ở đây lâu cũng không được”
Nói xong, lão ta hướng về phía tử Ngọc đạo Quân, một luồng khói đen chui ra từ đầu ngón tay, bay thẳng về phía Tử Ngọc Đạo Quân, chui vào trong mi tâm của lão.
Tử Ngọc Đạo Quân quá sợ, lão muốn phản kháng, nhưng linh lực trong cơ thể bị giam cầm hoàn toàn, vốn chẳng cách nào phản kháng nổi, đành trơ mắt nhìn làn khói đen ấy đi tới chui thẳng từ mi tâm vào trong người.
Trong đầu đau đớn kịch liệt khiến vẻ mặt Tử Ngọc Đạo Quân méo mó dữ tợn, lão giãy giụa cố trợn to mắt nhìn Diệp Khuynh Tuyết, rít lên, “Diệp khuynh Tuyết, con tiện nhân ngươi khi sư diệt tổ, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, cho dù chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi….”
Chuyện cho tới bây giờ, đôi bên đã vạch mặt hoàn toàn, có lão tổ Ma Cung ở đây, dĩ nhiên Diệp khuynh Tuyết cũng không sợ Tử Ngọc Đạo Quân, lập tức cười lạnh bảo, “Lão già kia, ngươi nghĩ là ta không biết chút tâm tư của ngươi sao? Ngươi sở dĩ nhận ta làm đồ đệ chẳng qua cũng chỉ muốn lợi dụng ta mà thôi! Nếu mà ta thật sự giúp ngươi lấy được thần khí, chỉ sợ người ngươi muốn giết đầu tiên chính là ta đó!”
“Ngươi…”
Tử Ngọc đạo quân vừa sợ vừa giận, bất giác không phản bác lại được lời nào. Theo lời Diệp Khuynh Tuyết, quả thật là sự thật, năm đó lão ta thu Diệp Khuynh Tuyết làm đồ đệ đúng thật chẳng có ý tốt gì, về sau mặc dù cũng có mấy phần tình thầy trò với Diệp Khuynh Tuyết nhưng phần tình cảm này rất nhạt.
Trong lòng lão ta, điều cực kỳ quan trọng chính là thần khí, còn Diệp Khuynh Tuyết chỉ là quân cờ lão ta lợi dụng để có được thần kính Côn Lôn mà thôi, nếu thần khí bị lấy ra, con cờ Diệp Khuynh Tuyết này dĩ nhiên là bỏ, cũng không cần thiết tồn tại.
“Ta cái gì hả? Lão già kia, ngươi muốn lợi dụng ta, lại không biết, ta sớm đã xem thấu ngươi có dụng ý khác, đã như vậy, ta dĩ nhiên sẽ không khách sáo với ngươi nữa! Ngươi yên tâm, bây giờ lão tổ sẽ không giết ngươi, dù sao cũng không thể lãng phí một thân tu vi tốt của ngươi như thế đúng không? Đợi sau khi ta cướp sạch tu vi của ngươi rồi, thì đó cũng chính là lúc ngươi chết!”
Diệp Khuynh Tuyết chẳng thèm che giấu dã tâm của mình, trực tiếp nói thẳng ra mục đích của nàng ta.
Nơi này là bí thất bế quan của Tử Ngọc Đạo Quân, huống chi còn có lão tổ Ma Cung ở đây, nàng ta vốn chẳng cần băn khoăn sẽ bị người khác nghe thấy lời nàng ta, vì thế nàng ta vốn không cần che giấu làm gì.
“Ngươi quả nhiên là lòng muông dạ thú, bổn tọa rất hận, rất hận…”
Tử Ngọc Đạo Quân bị ma khí giày vò đau tới mức chẳng muốn sống, trước đó còn liên tục chống lại, nhưng giờ rõ ràng cho thấy chẳng chống đỡ nổi, lão ta biết mình không trốn thoát, nhưng lại dễ dàng cho Diệp Khuynh Tuyết và lão tổ Ma Cung quá, cực kỳ không cam lòng.
Dưới cơn tuyệt vọng, Tử Ngọc Đạo Quân dùng hết toàn lực, điều động tia linh lực lần cuối cùng trong cơ thể, thừa dịp lão tổ Ma cung và Diệp Khuynh Tuyết không đề phòng, bắn một linh phù truyền tin phát ra!
Mà trong lúc lão ta phát động linh phù truyền tin trong nháy mắt , lại bị lão tổ Ma Cung cảm thấy linh lực không ổn định, sắc mặt lão tổ Ma Cung hơi đổi, giận quát một tiếng định tiến lên cản lại, tiếc là vẫn chậm một bước, linh phù truyền tin đó đã được phát ra.
“Đáng chết! Lão già này thế mà lại truyền linh phù tin ra, xem ra chúng ta nhất định phải rời khỏi chỗ này đi ngay, nếu không những người Côn Lôn kia sẽ nhanh chóng phát hiện ra!”
Mặt lão tổ Ma cung âm trầm, đưa tay chộp lấy tử Ngọc Đạo Quân, đánh lão ta hôn mê, sau đó túm một cái tóm lấy Tử Ngọc Đạo Quân, đồng thời kéo Diệp Khuynh Tuyết, không chút chậm chễ, trực tiếp bước thẳng vào mô hình trận truyền tống nhỏ kia.
Chỉ thấy trận truyền tống bộc phát ánh sáng rực rỡ, rồi nhanh chóng mấy bóng người bên trong cũng biến mất trong trận truyền tống.
Mà ngay khi họ vừa biến mất, bên ngoài mật thất từ đằng xa có mấy luồng độn quang tới đây, ánh sáng tan hết, xuất hiện hai bóng người bất ngờ, một mặc bộ đồ trắng tung bay, đây đúng là chưởng môn thủ tịch đại đệ tử Liên Thành.
Mà ở bên cạnh hắn, một nam nhân mặc bộ đen tuấn mỹ chẳng phải ai khác mà chính là Quân Tử Huyền.
“Liên Thành, huynh khẳng định linh phù tin vừa phát ra là do Tử Ngọc Sư thúc sao?” Quân Tử Huyền nhìn trận pháp tầng tầng lớp lớp vây quanh mật thất, mày nhíu chặt, cất giọng nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy, đúng thật là truyền âm của sư tổ Tử Ngọc, hơn nữa… Ông ấy có khả năng gặp phiền phức”
Liên Thành nhìn mật thất, sắc mặt hơi khó coi chút.
“Kỳ lạ, gần trăm năm nay, sư thúc Tử Ngọc vẫn đang bế quan, sao lại đột nhiên phát ra truyền âm cầu cứu chứ? Hơn thế, với tu vi của ông ấy…”
Quân Tử Huyền cũng không nói hết, song trong ý nói, lòng dạ cả hai đều biết rõ.
Tử Ngọc Đạo Quân vào trăm năm trước bắt đầu bế quan, đến giờ cũng đã gần trăm năm trôi qua, những năm gần đây, Tử Ngọc Đạo Quân chưa từng xuất quan, mà vì có Tử Ngọc Đạo Quân, nên quan hệ giữa hắn với Diệp Khuynh Tuyết, bọn họ cũng vui vẻ được Tử Ngọc Đạo Quân không để ý, thậm chí còn hy vọng ông ta cứ bế quan suốt hai ba trăm năm cũng tốt.
Vì thế ngay khi vạch trần chuyện Diệp Khuynh Tuyết cấu kết với ma tu, hơn nữa bọn họ còn đem chuyện Diệp khuynh tuyết bị đuổi ra khỏi Côn Lôn, không nói cho Tử Ngọc Đạo Quân biết.
Nhưng ngay vừa rồi, bọn họ đang ở trong điện chưởng giáo thương lượng xem có cách nào đối phó với chuyện ma tu, Liên Thành lại đột nhiên nhận được Tử Ngọc Đạo Quân đưa tin, ám hiệu bên trong tin cho thấy ông ấy gặp nạn, hơn nữa còn có ý tứ xin bọn hắn giúp đỡ.
Mặc dù bất kẻ là Liên Thành hay Quân Tử Huyền đều thấy Tử Ngọc Đạo Quân hơi trơ trẽn, nhưng dù sao Tử Ngọc Đạo Quân cũng là trưởng lão Côn Lôn, đồng thời còn là tu sĩ hóa thần, vì thế bọn họ sau khi nhận được tin, cũng bất giác tới đây một chuyến.
“TrRận pháp lão tổ tử Ngọc bày ra cũng không bị ảnh hưởng, đến cùng là ai, có thể thần không biết quỷ không hay tránh được trận pháp do tu sĩ hóa thần bày ra, đi thẳng vào trong mật thất nhỉ?”
“Người Có thể tránh thoát được trận pháp của sư thúc Tử Ngọc bày ra, ở giới tu chân hiện giờ, đếm trên đầu ngón tay, người có thể xâm nhập được mật thất đủ để làm sư thúc tử Ngọc bị thương, dĩ nhiên phải có tu vi cực cao, cứ coi như huynh và ta phút này xông vào cũng không phải là đối thủ của đối phương!”
Quân Tử Huyền và Liên Thành cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, sắc mặt nặng nề nói ra.
Thật ra còn có những lời hắn không nói ra, đó chính là, đối phương đã có thủ đoạn cao siêu thế, giờ phút này dù họ có xông vào, chỉ sợ Tử Ngọc đạo Quân cũng lành ít dữ nhiều, cả Tử Ngọc Đạo Quân cũng không phải đối thủ của đối phương, chẳng qua cũng đi chịu chết thôi.
Cứ việc những lời này Quân Tử Huyền không nói ra, nhưng Liên Thành thông minh tuyệt đỉnh, Quân Tử Huyền nghĩ tới, hắn dĩ nhiên cũng nghĩ tới, hơn nữa hắn từ nhỏ đã được bồi dưỡng trở thành chưởng môn Côn Lôn, người nối nghiệp, tâm tư cặn kẽ Quân Tử Huyền không sánh được.
Liên Thành trầm tư một lúc, đột nhiên mở miệng nói, “Tử Huyền, ta cảm thấy chuyện này không đơn giản vậy, cho dù đối phương là cao thủ thật sự, thậm chí có tu vi hóa thần hậu kỳ chăng nữa, cũng tuyệt đối không thể nào im hơi lặng tiếng lẻn vào trong mật thất bế quan của Tử Ngọc lão tổ được”
“Ý huynh định nói gì?” Nghe thấy Liên Thành nói, Quân Tử Huyền hơi ngẩn ra, mở miệng hỏi.
“Ta cảm thấy người đến có lẽ cũng không phải chỉ có một, ngoại trừ tên tu sĩ cao cấp không biết tên ra, thì còn phải có một người biết rất rõ lão tổ Tử Ngọc, hơn nữa lại còn là người không có lòng đề phòng nữa! Mà xem ra trận pháp cũng không bị phá hủy, đoán chừng người đi vào là do chính Tử Ngọc lão tổ cho phép, còn chuyện xảy ra sau này, cũng khó mà nói được”
Liên Thanh mắt lạnh nhìn cửa mật thất trong trận pháp đóng kín, trầm ngâm một lát, chậm rãi nói ra.
“Nói như thế, cũng không phải là không thể, chỉ là lòng sư thúc Tử Ngọc đề phòng thời gian qua rất nặng, đến cùng là ai…”
Nói đến đây, giọng Quân Tử Huyền đột nhiên ngừng lại, cùng liếc mắt nhìn Liên Thành một cái, đồng thanh nói, “Diệp Khuynh Tuyết!”
“Nếu như Diệp Khuynh Tuyết mà nói, vậy người khác kia chẳng phải chính là lão tổ Ma Cung sao!”
Sắc mặt Liên Thành khó coi không nói tiếp nổi. Chuyện Diệp khuynh Tuyết cấu kết với ma tu là bị hắn vạch trần, bị tuyên bố đuổi thẳng ra khỏi Côn Lôn, không lâu sau, Diệp Khuynh tuyết đắm mình trở thành thị thiếp của lão tổ ma Cung, dĩ nhiên được giới tu chân truyền đi sôi sục.
Đối với sự kiện này, tất nhiên Liên Thành cũng biết, nhưng năm đó lúc ở địa ngục Ma Hải, cũng biết chuyện Diệp Khuynh Tuyết cấu kết với lão tổ Ma Cung, vì thế hắn thấy Diệp Khuynh Tuyết trở thành thị thiếp của lão tổ Ma Cung cũng không bất ngờ.
NHưng Diệp Khuynh Tuyết sau khi bị đuổi ra khỏi Côn Lôn, tên nàng ta thế nào, có đắm mình không, chẳng ảnh hưởng đến Côn Lôn, hắn dĩ nhiên không để trong lòng.
Chỉ là hắn không ngờ được, Diệp Khuynh Tuyết sau khi bị trục ra khỏi Côn Lôn, còn chưa chết tâm, nếu lúc trước hắn suy đoán không sai, chỉ sợ chuyện lần này không thoát khỏi quan hệ với Diệp khuynh Tuyết.
Dù sao chuyện Diệp Khuynh Tuyết cấu kết ma tu bị trục xuất khỏi Côn Lôn, hắn có lòng giấu diếm, ngay lúc Tử Ngọc Đạo Quân bế quan cũng không biết, nếu Diệp Khuynh Tuyết có người khác giúp đỡ, lặng lẽ lẻn vào Côn Lôn, sau đó nhân cơ hội ra tay ám toán Tử Ngọc Đạo Quân cũng không phải là chuyện không thể.
Dù sao Tử Ngọc Đạo Quân cũng chẳng biết gì về Diệp Khuynh Tuyết nên lão cũng không có bất kỳ đề phòng nào, chuyện Diệp Khuynh Tuyết cấu kết ma tu Tử Ngọc Đạo Quân không biết, trong mắt Tử Ngọc Đạo Quân, Diệp Khuynh Tuyết vẫn là đệ tử của lão.
“Tử Huyền, xem ra chuyện này chúng ta không thể giải quyết được, nhất định phải đi thông báo cho lão tổ khác, nếu là… lão tổ Tử Ngọc xảy ra chuyện thật, lại có liên quan tới Diệp Khuynh Tuyết, chẳng qua cụ thể thế nào, còn phải đợi phá xong trận pháp đi vào xem một chút rồi mới nói sau”
“Ta đi thông báo cho sư phụ, huynh đi nói với Chưởng môn một tiếng!”
Nói xong, Quân Tử Huyền cũng không trì hoãn nữa, trực tiếp ngự kiếm rời đi. Liên Thành cũng không rời đi, chỉ lấy ra linh phù thông tin, phát ra vài tin tức.
Không nói tới Côn Lôn bên này vì Tử Ngọc Đạo Quân đột nhiên mất tích mà khiến cho lòng người Côn Lôn bàng hoàng nữa, ở bên kia, lão tổ Ma Cung mang theo