Lúc ba người vừa tới, cổng chính đã có nhiều nam nữ đứng lẫn, Lâm Nguyệt nhìn lướt quá, sau khi nàng thấy rõ những nam nữ đó suýt nữa thì không nhịn được cười phì.
Toàn bộ nhóm người này đều là người quen cả, ngoài Diệp Chân Chân ra còn có An Gia An Tử Dạ, Cô Anh gia Cô Anh Khiết, chị em sinh đôi Mộc gia MỘc Phi và Mộc Linh.
Thật là, lần hành trình đi phường thị này thật đặc sắc quá, toàn bộ nữ chính, nữ phụ và nam phụ đều đủ cả, tiếc là nam chính khộng thấy, ngược lại có thêm Diệp Phàm người qua đường.
Nhớ tới trong truyện quan hệ của mấy người này rối rắm, Lâm Nguyệt cảm thấy nội dung vở kịch đúng thật thần thông quảng đại, điều này chẳng phải nói trước mắt rõ ràng Diệp Phàm chẳng có liên quan gì tới mấy người, đơn giản lại cùng nhau đi, nếu nói tất cả đều là công lao của người vớ vẩn Diệp Phàm, Lâm Nguyệt chắc cũng không mấy tin tưởng.
Hiện tại mấy người này đột nhiên quỷ dị tụ tập một chỗ, điều này nói rõ nội dung thật trong truyện đã bắt đầu khởi động, trong truyên còn nhắc tới một nhân vật quan trọng cũng sẽ liên tiếp xuất hiện, trước mắt chỉ mới bắt đầu thôi.
“Được rồi, làm phiền các vị sư đệ sư muội đã đợi lâu, chúng ta đi thôi” Diệp phàm hơi áy náy với đám An Tử Dạ, nói, “An sư đệ, lát nữa đệ mang theo sư muội Diệp Chân Chân và sư muội Cô Anh không sao chứ?”
An Tử Dạ khẽ gật đầu, nói thản nhiên, “Không sao”
Lâm Nguyệt không biến sắc nhìn An Tử Dạ một cái, trong lòng hơi kinh ngạc, quả nhiên không hổ là thiên tài có tư chất cực phẩm, mới có một năm An Tử Dạ này tu vi thế mà đã đột phá tới luyện khí tầng thứ sáu, hơn nữa nhìn hắn bình tĩnh trầm ổn, chẳng hề giống như mới đột phá, chẳng trách Diệp Phàm lại yên tâm để hắn dẫn người, rõ ràng hắn sử dụng ngự thuật kiếm không phải mới ngày một ngày hai.
An Tử Dạ không sao, những người khác không biết ngự kiếm chẳng còn là vấn đề nữa, mà ngược lại Diệp Chân Chân thấy đi sau Lâm Nguyệt còn có Diệp Khuynh Tuyết, cười lạnh chút, phì một cái, nói một câu chế giễu, “Diệp sư huynh, huynh đúng là nhiệt tình