Thời gian nửa khắc đồng hồ không lâu, nhưng nàng ta lại biết rõ tất cả thật đầy đủ, vì thế mới nói năng lực này của Cô Anh Khiết là nghịch thiên vô cùng, nàng ta có được con mắt huyễn thực (mắt nhìn tương lai), người thường ở trước mặt nàng ta vốn không che giấu nổi.
Ở trong truyện, Cô Anh Khiết vì có mắt nhìn thấu tương lai nên biết rõ quan hệ mờ ám giữa Liên Thanh và Diệp khuynh Tuyets, nhưng nàng ta nấp rất kỹ, cho dù biết vị hôn phu của mình ái mộ người khác, những vẫn không nói ra, thậm chí còn chậm chạp không ra tay đối phó với Diệp Khuynh tuyết, mãi cho tới lúc Diệp Khuynh Tuyết bị Diệp Chân Chân hạ độc suýt bị đưa đi làm lô đỉnh được Liên Thành cứu, Liên Thành vì để giải độc cho Diệp Khuynh Tuyết nên hai người mới lăn trên giường, nàng ta mới ra tay.
Ở trong truyện, sau khi Diệp Khuynh Tuyết được Liên Thành cứu ra, biết Diệp khuynh Tuyết trúng phải loại độc cực kỳ bá đạo: dâm độc, đã đi tìm luyện đa sư Cô Anh Khiết muốn lấy giải độc đan, kết quả không lấy được giải độc đan, lại bị Cô Anh Khiết tóm được chuyện sắp xảy ra giữa hắn và Diệp Khuynh Tuyết, để mặc Cô Anh Khiết an bài, thời điểm Liên Thành và Diệp Khuynh Tuyết giải độc trên giường đã bị vị cao tầng Côn Lôn nào đó lơ đãng đi qua bắt được, mà vị cao tầng Côn Lôn ấy đúng lúc đang ở cùng một chỗ với Chưởng môn côn Lôn.
Ngay lúc hai người bị bắt gian trên giường, thì chuyện đơn giản là vị hôn phu bị cấm túc, danh vọng Diệp Khuynh Tuyết kẻ thứ ba nổi danh nhiều năm tụt xuống đáy cốc, cuối cùng vẫn được Liên Thành gánh toàn bộ trách nhiệm xác nhận là do nàng ta trúng độc, vì thế mới không bị đuổi ra khỏi côn Lôn.
Nhưng dù là thế, Diệp Khuynh Tuyết trong mắt một số đệ tử chưa rõ sự thật thì thanh danh coi như bị hủy hoàn toàn, Cô Anh Khiết lại trở thành kẻ vô tội bị hại.
Bởi vậy mới thấy Cô Anh Khiết có nhiều chuyện nhịn được, lòng dạ sâu hiểm tới mức nào. Không ra tay thì thôi, ra tay thì đã tóm thẳng, nắm lấy triệt để khiến người ta khó có thể xoay người nổi.
Đối mặt với người nằm vùng ẩn mình như độc xà khó dây dưa như vậy, Lâm Nguyệt nào có thể vô tâm không đề phòng chứ?
Ánh mắt lại lần nữa mờ mịt quét qua vẻ mặt của cô bé có vẻ lạnh lùng trong veo kia, lòng đề phòng của Lâm nguyệt