Nữ Phụ Thật Cá Tính - Zan_Yi

Chương 11


trước sau



      Cô đang quay lưng định đi vào lớp thì sau lưng vang lên một giong nói gấp gáp.

    -" Khoan đã! "
Cô xoay người lại thì không thấy đám người phiền thức đâu chỉ thấy một người con trai quần áo chỉnh tề, đôi đồng tử xám tro, dáng người to lớn, tóc màu hạt dẻ có vẻ là con lai, cũng rất chi là đẹp trai nhưng đẹp trai thì sao, liên quan gì cô.

     -"Đừng nói là anh muốn đòi lại công bằng cho bạn gái anh nha!?"

    -"Không có! Tôi chỉ muốn đấu với cô một trận thật sự, tôi biết cô không dùng hết sức. "

     Nà ní, bộ đây là lò võ sao, ở đâu ra tấm gương ham học này, cứ thấy ai có năng lực là muốn đấu à, chuyện cô không dùng hết sức thì ai cũng biết mà bằng chứng là mặt cô cứ phơi phơi ra chẳng cần tốn giọt mồ hôi nào đã giải quyết xong rồi, cứ băng băng ra là đòi đánh xem ra anh ta không phải dạng thường. Cô chau mày :


      -" Anh thật sự muốn sao? "
Anh gật đầu, không đợi cô nói gì thêm anh ta lao vào đánh để chiếm thế thượng phong, cô vội vàng né tránh và tính toán tốc độ, lực đạo của anh ta, lúc này chẳng cần phải đánh trả vội, tính toán tính sát thương của đối thủ luôn là thói quen của cô kiếp trước. Tốc độ thật sự rất nhanh, lực tung ra cũng không hề nhẹ lại nhắm đầu và bụng cô mà đánh tới, quả thật anh ta không hề nể nang cô.

          Anh ta vẫn giữ nguyên nét mặt nghiêm túc, cô chăm chú nhìn các động tác của anh ta thì đoán rằng anh ta bị thương, các động tác liên quan đến hoạt động của mạn sườn phải luôn luôn được hạn chế, cô thử ra đòn tấn công đến mạn sườn phải quả nhiên anh ta phòng thủ rất kĩ, anh ta đánh trả cô đáng ra có thể né nhưng cô không tránh chỉ hơi nghiêng người để nấm đấm của anh ta phóng trúng cánh tay trái của mình. Cô nhăn mặt, anh ta muốn giết người hay sao mà đánh mạnh kinh khủng, nếu cú đó mà trúng bụng cô thì nội tạng đã lộn cả lên rồi, tay cô như tê liệt hoàn toàn. Anh ta hốt hoảng khẽ ngừng lại:
     -" Tại sao cô không tránh, tôi là muốn cô dùng hết sức. "
     -" Anh còn nói? Tôi chỉ làm cho trận đấu này trở nên công bằng, anh bị thương mà còn thích thể hiện. "_ cô chầm chậm tiếp lời.

       Anh ta sững sờ, cô nhìn ra sao, anh không nghĩ là một con nhóc như cô lại biết được, hơn nữa cách ứng xử của cô hoàn toàn khác người, bình thường nếu biết yếu điểm của người khác chắc chắc người ta sẽ ra đòn nhắm vào điểm yếu của đối phương nhưng cô lại không như vậy, lại còn cố tình để bị trúng một đấm của anh để thế trận trở nên cân bằng. Thấy đối phương mất tập trung, cô lên tiếng gọi hồn anh ta về, lần này cô đánh thật đó, mặc dù cô không dùng được tay trái cô vẫn còn tay phải và hai chân. Anh ta để ý thấy cô đã chịu đánh thật liền nở một nụ cười ngoài ý muốn, ép cô phải dùng đến tay anh ta rõ là không phải dạng vừa, kĩ thuật của anh ta cứ y như một sát thủ, chỉ khác là anh ta chỉ dùng những đòn đánh thường chứ không động đến những chiêu thức tay không giết người. Cô biết bây giờ cô phải dùng đến kĩ thuật thật rồi, nhanh chóng tung combo đấm đá không sơ hở, cô bắt lấy quả đấm của anh bằng một tay, anh bất giác nhíu mày cô không hề dùng lực lại có thể đơn giản đỡ được, cô trong mắt anh quả  thật không đơn giản, cô nắm lấy thời cơ đối thủ ngạc nhiên bàn tay nắm lấy nắm đấm của anh nhanh chóng vặn tay anh bẻ ngược ra sau, thuận đà cô đá vào chân trụ của anh khiến anh khụy xuống, cô bất mãn nói :

     -" Lực chân trụ quá kém, không lẽ anh cũng bị thương ở chân đấy chứ? "

   -" Không! Cô đánh hay lắm, nói thật tôi đã đánh giá thấp cô rồi, tôi là Cris rất vui được gặp cô, chào cô, hẹn ngày tái đấu. "

    -" Tôi là Băng Di, anh chưa đi được đâu! "_cô lạnh nhạt đáp.
    Lúc nãy cô đã vô tình đánh mạnh vào vết thương của anh ta, cô còn thấy anh thoáng nhăn mặt mà, muốn cải số tốt nhất phải tạo quan hệ tốt, cô biết anh ta không tầm thường anh ta nhường cô nhiều cô rồi. Cô bước vào lớp mặc cho bọn lớp cô còn đang cố tiếp nhận thông tin bằng khuôn mặt ngờ nghệch, cô nhanh chóng lấy vỉ thuốc giảm đau ra, lúc sáng cô mua 2 vỉ cái tính lo xa như cô đến hôm nay mới phát huy tát dụng. Đưa thuốc cho người khác cũng phải lịch sự chứ, đưa nguyên vỉ là tốt nhất. Cô tiến tới đưa thuốc cho anh ta, anh ta đứng nhìn cô bằng vẻ mặt ngạc nhiên, cô nói nhỏ:

        -" Anh một chiêu bẻ cổ lấy mạng tôi cũng không thành vấn đề mà, đây là thuốc giảm đau. Tạm biệt! "

         Cô quay lưng bước đi, đằng sau anh cũng nhanh chóng rời đi. Đối với anh, cô gái mặt lạnh này đúng là kì lạ, khuôn mặt mới nhìn có vẻ như là một người rất kiêu căng, ngạo mạn. Nhưng thật chất là không phải vậy cô là tạo cho mình vỏ bọc cách xa thế giới, để cho người khác tự khắc tránh xa cô. Cô gái có mái tóc bạch kim, đuôi tóc xanh lá nhạt với khuôn mặt hờ hững với thế gian,đôi mắt xanh hút hồn khó đoán suy nghĩ, đơn giản như tấm gương phản chiếu hình ảnh cô nhìn thấy, loại người bất cần- có cũng được, kể có cũng không sau. Anh đang đi bất giác nở nụ cười, làm những cô gái xung quanh tim lỡ một nhịp, anh quyết định rồi, vỉ thuốc này anh chỉ uống một viên, giữ lại làm kỉ niệm vậy. (tg: -_-|)

      Cô thì thấy anh ta cũng tốt, ngoại trừ bệnh khùng của anh ta, ở đâu nhảy ra mà đòi đánh là đánh, không thể tin được!

             Chuông thông báo vào lớp, cô cũng chăm chú nghe giảng, cô phải tự vá lấy lỗ hỏng kiến thức của cô mà thôi, không lẽ lúc nào cũng nhờ tiềm thức của nguyên chủ hay sao. Cô bây giờ có cả dàn harem rồi, lớp cô toàn gọi cô là "chị Đại", thôi thì tranh thủ tạo dựng uy tín vậy, nếu lỡ cô Khả Hân gì đó xài mấy chiêu cũ xem như mấy chiêu cô thường thấy thì sao.


          Cô tin chắc mấy ngày qua cũng đã đi xa quỹ đạo kịch bản rồi, nhiều khi chết trước cột mốc quy định thì sao, tới đâu chơi tới đó, cô không sợ, thánh xui cô coi vậy chứ sống dai lắm, bao lần thoát chết ngoạn mục chỉ là cuối cùng vẫn bị xử đẹp. Thời gian qua rồi đâu thể lấy lại, nếu đã không thể quay đầu lại thì chỉ còn cách đi tiếp, cuộc sống mới nảy thà ra vào hang cọp còn hơn là sống "nhạt".
          
         Cũng đến lúc thăm dò kẻ địch rồi! Nữ chủ cô ta chính là dựa vào đầu của những nam nhân yêu cô ta mà thực hiện kế hoạch, thật chưa thấy thỏ bông nào tham vọng cao như cô ta. Trước giờ, Hắc đạo và Bạch đạo nước sông không phạm nước giếng, không hề xảy

ra tranh chấp có khi họ còn hợp tác làm ăn, nhưng khi cô ta đã thâu tóm nam nhân có thế lực rồi. Bọn họ quyết định phá vỡ cân bằng xưa và nay, bọn họ sử dụng chiêu trò nhằm tạo cái cớ để Bạch đạo có thể triệt phá Hắc đạo, vốn dĩ chuyện này là rất khó khăn nhưng cái cớ bọn họ tạo ra phát huy hết tác dụng của nó, các băng đảng khác trong Hắc đạo cũng nổi dậy, dưới cảnh thù trong giặc ngoài như thế này thì tình hình trở nên khó khăn cho 8 người Hắc đạo, bọn họ đã không thành công nếu không có Vương An Nguyên cho bọn họ thông tin. Một trong những con át chủ bài của nữ chủ là Tề Thiên Phong- chủ tịch Tập Đoàn Tề gia, tuổi trẻ tài cao, cô nghĩ là đến lúc cô phải dò xét anh ta là người như thế nào rồi.

          Sau buổi học, cô trở về nhà trong tâm trạng vô cùng hứng khởi, list công việc cô giao cho David rất quan trọng. Cô lái xe còn nhanh hơn lúc sáng nhiều, lúc này trong đầu cô chỉ lóe lên ý nghĩ " thời gian là tiền bạc ".

           Cô nhanh chóng lái xe vào nhà, sân trước rất rộng chạy xe cũng mất thời gian nữa. Cô xông thẳng vào nhà đảo mắt tìm David, David nhìn thấy cô cũng biết cô muốn gì nhanh chóng theo cô lên phòng làm việc báo cáo kết quả.

     -" Cô chủ! Tất cả hồ sơ cô cần đều đã ở trên bàn làm việc, công việc cô giao đều xong cả rồi. "
     -" Anh làm việc tốt lắm! Quả là không phải người "
    -" Cô chủ quá khen. "
   -" Sắp tới anh báo với dì tôi tìm cho tôi một chức thư kí thử việc tại công ty của Tề Thiên Phong, bảo anh ta không cần khách sáo, tôi có làm sai cứ việc xử phạt. "
     -" Vâng! Thưa cô chủ, nhưng cô chủ đang định làm gì vậy? "
     -" Điều tra con người anh ta sẵn tiện học hỏi kinh nghiệm. Tôi muốn sống tốt thì phải nắm rõ con người anh ta. "
      -" Chẳng phải trước giờ Bạch đạo và Hắc đạo không gây khó dễ lẫn nhau sao? Huống hồ cô lại là nhân vật trung gian giấu mặt. "
       -" Bây giờ tình thế đổi thay rồi, cô ta chính là nguyên nhân. "_cô vừa nói vừa chìa tập hồ sơ của Tiêu Khả Hân mà cô bảo David điều tra cho anh xem.
      David cẩn trọng nhận lấy đồ từ tay cô, anh có vẻ cũng hiểu dụng ý cô nên không hỏi về chuyện đó nữa, anh từ tốn đưa trả cho cô đồng thời ranh mãnh mở lời.

      -"Cô chủ muốn bắt đầu công việc khi nào? "
     -"Ngày mai, dù sao tuần sau cũng được nghỉ chuẩn bị cho lễ kỉ niệm 54 năm thành lập của Raillery và hội thao giao lưu các trường gì đó, bao nhiêu đó thời gian chắc cũng moi được chút ít thông tin. "
        -" Đã rõ! "


     Đột nhiên, bụng cô lên cơn đau, cô khẽ nhăn mặt với tay lấy thuốc giảm đau. Thấy biểu hiện của Băng Di, David cũng biết là bệnh đau bao tử của cô lại tái phát. Anh thành thật nói :
        -" Bệnh của cô chủ tái phát, xem ra tôi phải đổi thực đơn của cô lại rồi. "
       -" Ừm. Anh đi được rồi. "
David cúi người chào Băng Di rồi bước ra ngoài, anh biết cô không thích người nói nhiều nếu muốn tốt cho cô trực tiếp hành động là được.
       
    Cô đã có bước đầu chuẩn bị cho cái chết 3 năm sau này, nếu muốn sống đến 25 tuổi nhất định phải vượt qua cái tuổi 20. Cô đã cho David trực tiếp phái người từ tổ chức ám sát Legacy của cô tỏa ra khắp nơi làm tai mắt, đồng thời gia tăng chất lượng và số lượng sát thủ dưới trướng cô lên. Đồng thời cho thuộc hạ mà cô tín nhiệm móc nối quan hệ với nhiều tổ chức Mafia.
         Thông tin của những đối tượng cần thiết đều đã được đều tra kĩ càng. Tiêu Khả Hân thì cô cần tất cả thông tin về cô ta, về phía Từ Gia Minh cô chỉ cần biết nguyên nhân anh ta bị bệnh còn lại cô không quan tâm. Khá khen cho Tiêu Khả Hân có tham vọng lớn hơn người, cô ta là con gái độc nhất của nhà họ Tiêu không thuộc Hắc đạo lẫn Bạch đạo, vừa mới sinh ra đã ngậm thìa vàng mà lớn lên, cha mẹ nhất mực chiều chuộng, con người cô ta vẻ ngoài đơn giản nhưng bên trong không đơn giản, mục đích của cô ta là để nhà họ Tiêu một bước lên mây tiến thân vào Bạch đạo. Nếu cô ta đã muốn vậy, Băng Di sẽ đối đầu với cô ta và dàn hậu cung của cô ta, cô sẽ không tịch thu nam nhân của cô ta, đối đầu với nhiều nhân vật lớn như vậy mới vui.
             Nguyên nhân Từ Gia Minh bị tự kỉ chính là do lúc anh ta 6 tuổi bị bắt cóc hành hạ thê thảm, lúc trở về nhìn đã không ra con người, không trách anh ta được,lúc đó anh ta còn quá nhỏ.
    
             Đến bây giờ, tay trái của cô vẫn còn đau, cô kéo tay áo lên thì khẽ nhăn mặt, cánh tay cô bầm tím một mảng lớn, nếu lúc đó anh ta thật sự dùng hết sức có khi nào cô gãy tay rồi không? Cô đã nhớ ra mình có dấu ấn đặc biệt phía dưới bả vai, trước đây cô chưa từng thấy kí hiệu nào như vậy nếu không phải do bẩm sinh cô cũng không thắc mắc làm gì.
         
         Phòng làm việc của cô đã được trang bị mấy dàn máy tính cấu hình cao, từ đây cô có thể chỉ ngồi một chỗ mà quản lí hệ thống server của Dramatic, ngoài ra muốn hack thẳng vào căn cứ quân sự cũng không phải là vấn đề. Cô tin tưởng hacker như cô có thể đối phó với nữ chủ bất luận bên cạnh cô ta có bao nhiêu đàn ông che chở. Nếu thật sự thất thế cô vẫn còn có thể cầu cứu cha mình ( từ giờ cha của nguyên chủ cũng sẽ là cha cô).

            Bạch đạo tuy lớn mạnh thế nào khí chất và đẳng cấp vẫn không thể so sánh với Hắc đạo, người trong Hắc đạo sớm đã quen với cảnh giết chóc, tàn sát đã tôi luyện được khí chất lãnh đạm, âm u, tuyệt tình, người duy nhất nhẹ tay trong giới Hắc đạo chính là Lâm Băng Di, tuy nhiên người bị hạ thủ không chột cũng què, không chết nhưng tuyệt nhiên cả đời không dám đối đầu với nguyên chủ Băng Di. Hắc đạo không có lão đại chỉ có P8 và các bang chủ tổ chức lớn nhỏ, trước giờ đều có quy tắc riêng, bất di bất dịch, nếu đã phạm vào chỉ e có con đường chết. Bạch đạo tuy đường đường chính chính hành sự nhưng chuyện xấu gì chưa từng làm qua, lão đại của Bạch đạo chính là Tề Thiên Phong, Lâm Khả Hân nhắm đến hắn cũng không có gì là lạ. Tuy nhiên Băng Di cô thật sự cảm phục nữ chủ, hắn ta không phải người đơn giản tùy tiện diễn vài vở kịch là có thể lấy lòng, con người hắn ta vang danh bốn phương là ông trùm Mafia của Bạch đạo máu lạnh vô tình, tuyệt đối không ham nữ sắc, không có người phụ nữ nào có thể lọt vào mắt xanh hắn ta. Tiêu Khả Hân dùng cách gì để chiếm được tình cảm anh ta cô nghĩ mãi cũng không biết được, xem như nữ chủ có tài, không phải loại con gái nào cũng luyện đến bậc cao thủ như cô ta.

       Sắp tới, cô chui vào hang cọp mạng thì có thể không mất, nhưng sức khoẻ và tinh thần ít nhiều cũng bị ảnh hưởng. Việc cô làm bây giờ chỉ là ngồi đợi dì cô thông báo hắn nhận lời, đích thân Mộc Thiên Lam ra mặt hắn không muốn cũng phải nể tình.....

              



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện