Cô về nhà trong tình trạng âm u, cứng đờ. Ngay khi đến nơi, ngay khi David đứng chờ sẵn để mở cửa xe cho cô, cô dùng toàn bộ sức lực còn lại để lao vào bấu víu David. Ngay lập tức David nhận thấy sự bất ổn từ hành động trước nay chưa từng có của cô. Anh thật sự muốn nổi điên khi thấy cô bầm dập, bất lực như thế này, cô chủ của anh anh cưng như cưng trứng mà mới để cho cô đi làm 1 ngày ở chỗ Tề Thiên Phong đã thành thế này thì không đúng chút nào.
Anh nghĩ anh nên giữ cô trong tầm mắt anh thì hơn, từ khi anh xuất hiện, chuyện gì của cô cũng có mặt của anh, cô và anh như hình với bóng, anh chính là kẻ trung thành với cô nhất kể cả có vì lệnh của cô mà anh phải chống lại cả thế giới anh cũng chấp nhận. Vì một khi ác quỷ đã chọn ai làm chủ nhân thì chỉ có tuyệt đối trung thành, tính mạng và quyền lợi của chủ nhân là quan trọng hơn cả.
David nhận ra cả người cô cứng đờ thì cũng thở dài mà khiên cô vào, vì đã nhiễm chất chống đông máu nên máu từ các vết thương của cô thấm sang cả áo vest, nếu không thấy vết máu David vẫn có thể ngửi được. Anh nhẹ nhàng mang chút phiền lòng hỏi cô:
-" Sao cô không gọi tôi? "
-" Chỉ là chút việc, tôi không thể dựa vào anh mãi được. Lỡ mai này anh đi lấy vợ thì sao? "
Anh bật cười, nhìn không ra cô cũng biết nói đùa, lại còn đùa trong tình trạng " không sức sống " như thế này. Anh đưa cô về phòng, may là đám lao nhao trong nhà không phát hiện ra cô bị thương nếu không bọn họ đã làm um lên rồi, cả anh cô nữa nhưng cô cũng biết giấu ai thì giấu chứ không thể qua mặt anh mình đâu.
Cô đã lên cho mình một kế hoạch nghỉ dưỡng ngắn hạn, cô sẽ ngủ 2 tiếng để thuốc cứng cơ mất tác dụng còn chất chống đông máu thì không đáng lo bởi vì nó chỉ là loại nhẹ, khi thức dậy cô sẽ đi tắm đơn giản vì cô không thích máu và để cho David xử lí vết thương cho mình, cuối cùng là cho thức ăn vào bụng sau đó lại đi ngủ tiếp. Có lý đó! Cô cũng đem về một cái phi tiêu đưa cho David điều tra nguồn gốc của nó, có lẽ chất được tẩm vào phi tiêu chưa được hoàn thiện, bởi vì chất chống đông máu bị mất rất nhiều tác dụng nếu như nó hoàn toàn phát huy hết tác dụng chỉ sợ sau 15 nạn nhân phải chết vì mất máu.
Tốt nhất là cắt liên lạc với Tề Thiên Phong thì hơn, cứ coi như là cô trả nợ xong rồi đi. Cô cũng chẳng hiểu cái quái gì mà phải tôn trọng đối thủ, mà cô lại không hại chết dàn hậu cung của Tiêu Khả Hân luôn cho rồi. Chắc tại cô thù dai, muốn tập hợp họ lại như nguyên tác rồi cho chết chùm luôn cho vui, thân bại danh liệt là cách trả thù tốt nhất.
Mới dây dưa một ngày mà đã phiền phức thế này, đi làm thêm vài bữa chắc ứa gan chết. Vì quá mệt mỏi nên cô rất nhanh chìm vào giấc ngủ, ngoài kia ánh hoàng hôn đang buông xuống, thật chẳng biết nói gì hơn là nó gợi lại rất nhiều chuyện buồn đối với những người cô đơn giữa dòng đời tấp nập như cô.
Cô của kiếp trước - là một người vô hình vào ban ngày, tại sao lại nói cô là người vô hình? Đơn giản là cô luôn lu mờ trước mọi người, cô giấu đi ánh hào quang của mình - cô thích làm người bình thường nhưng có lẽ hơi quá đà vì cô đã trở thành không khí trong mắt người khác. Cô lập dị, sống khép kín nhưng lại là một anh hùng bàn phím thật sự. Thường thì cô lái xe trên những đoạn dốc vào lúc hoàng hôn, cô thích dừng xe ở những chỗ có cảnh đẹp, không có người hoặc ít người nhất có thể lôi máy ảnh ra chụp liên tục. Cô không có bạn, tất cả các mối quan hệ đều dừng lại ở mức xã giao, người khác đều cho rằng cô là một người tẻ nhạt, mà có vẻ đúng thế thật.
21 năm cuộc đời, 1759 tấm ảnh về phong cảnh, 2680 km chạy xe trên những đoạn đường vắng tanh, một tài khoản facebook giấu mặt với hơn 3000 lượt follow, 2 chương trình bảo mật tối ưu dưới danh nghĩa Ma.000k. Tất cả những