Dường như Lục Thành chưa bao giờ nghĩ tới một ngày nào đó mình sẽ bị Tô Nguyệt đối xử như vậy, nhất thời mặt nghệt ra, nhìn chằm chằm Quý Vũ, không sao bình tĩnh lại được.Sau khi hai người nhìn nhau ba giây, cô mới hỏi thầm hệ thống: “Không phải hắn muốn đập tôi đấy chứ?”“Qua kiểm tra đo lường chưa thấy hắn phát ra sự đe doạ nào.” Hệ thống đáp.Quý Vũ không phục: “Người ta bùng nổ chỉ trong một cái chớp mắt thôi, bây giờ anh không đong đếm được không có nghĩa là anh ta không có ý định đó.”“Hệ thống kiểm tra đo lường vô cùng chính xác.”“Nhưng mà tôi sợ lắm.”Hệ thống lần đầu nghe cô nói sợ hãi, tuy rằng biết rõ có thể cô sẽ trêu mình, nhưng chả hiểu sao đầu vẫn nóng lên: “Tôi sẽ bảo vệ cô.”“Thật à?” Quý Vũ nhoẻn miệng cười.Hệ thống khôi phục tinh thần, cảm giác máy chủ lại nóng lên.Tuy rằng cảm thấy không đúng lúc lắm, nhưng Quý Vũ vẫn không thể nén được ý cười, sau khi Lục Thành để ý đến biểu cảm của cô, không thể tin được hỏi: “Tô Nguyệt, em còn cười được?”“Đúng, đang cười,” Quý Vũ nhướng cao mày, “Vất vả lắm mới thoát khỏi tên phản bội, đương nhiên tôi phải cười.”“Cô!”“Cô cái gì mà cô, lúc nãy nói chưa đủ rõ ràng à? Anh thật sự cho rằng trước đây tôi thích anh thì bây giờ vẫn thích anh? Từ cái đêm đầu tiên anh ở với Chu Thanh Thanh, trong mắt tôi anh đã là một tên bẩn thỉu, hiểu chưa?” Quý Vũ liếc xéo hắn, “Sau này tránh xa tôi ra, nếu không tôi gặp lần nào đánh lần đấy.”Hệ thống cảm thấy Quý Vũ nào có bộ dáng sợ hãi đâu chứ…Vừa rồi quả nhiên là cô ấy lừa mình.“Miệng lưỡi cô trở nên chua ngoa như vậy từ khi nào?” Lục Thành cau mày, ra chiều rất thất vọng về cô.Quý Vũ giễu cợt: “Tôi đã từng không tranh không giành đấy thôi, nhưng anh cũng đâu có thích tôi?”Lục Thành nghẹn họng, mặc cho lời cô nói chứa đầy gai nhọn, vẫn cố gắng nín nhịn giải thích với cô: “Trước là do anh có mắt như mù, là do anh không tốt, anh biết sai rồi.
Nguyệt Nguyệt về nhà với anh nhé, anh cam đoan sẽ chia tay Thanh Thanh.”“Gì mà Nguyệt Nguyệt với chả Thanh Thanh, thật ra anh rất công bằng đấy, ai cũng gọi thân mật như vậy.
Cô ta chỉ là người thứ ba, một kẻ đạo đức giả chen chân vào gia đình của người khác, anh đặt tên của cô ta và tên tôi cạnh nhau là đang sỉ nhục tôi đấy, anh hiểu chưa?” Vì đảm bảo cho kế hoạch mà Quý Vũ phải nhịn xuống vô số lời chửi rủa, cuối cùng cũng được trút giận rồi.“Dĩ nhiên, anh cũng đâu phải loại tốt đẹp gì, lập nghiệp bằng tiền của nhà họ Tô chúng tôi mà còn dám bày ra vẻ say mê Chu Thanh Thanh, bạo lực lạnh với tôi, hai ả đàn bà ở nhà anh hay làm khó tôi mà anh cũng không nói đỡ cho tôi một câu.
Đồ vong ơn bội nghĩa, bám váy mẹ, con cờ hó phản bội…”“Đủ rồi, Tô Nguyệt, cô đừng có quá đáng!” Lục Thành không nhịn nổi ngắt lời cô.Quý Vũ cười nhạt: “Tôi chỉ nói có mấy câu thôi mà cũng gọi là quá đáng? Người nhà họ Lục anh làm khó tôi lâu vậy, tôi nói những lời này cũng chẳng thấm vào đâu.”“Tôi hiểu, trước kia là do tôi sai, bây giờ tôi nhận lỗi rồi, cô còn muốn sao nữa?” Lục Thành chất vấn.Quý Vũ nhìn bộ dạng dõng dạc của hắn, môi đỏ cong cong: “Còn muốn sao nữa? Đương nhiên là muốn anh chết.”Lục Thành tái mặt: “Cho nên cô nhất quyết không muốn tha thứ cho tôi?”“Anh nói xem?” Quý Vũ đốp lại.Lục Thành tức giận thở không ra hơi, thật lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Được thôi, vậy thì ly hôn.”Nói xong hắn quay người bỏ đi.“Viết đơn ly hôn cho cẩn thận, đừng có nghĩ tới việc động tay động chân.
Tôi đã mời luật sư ước tính tài sản rồi, giờ anh di dời tài sản cũng vô ích,” Quý Vũ nhắc, “Tài sản của tôi sau khi kết hôn, phiền anh trả đủ cho tôi.”Lục Thành đột ngột quay đầu lại, sau khi đã xác định không thể vãn hồi mọi chuyện, giọng hắn trở nên sắc bén hơn hẳn: “Sau khi cưới cô vừa không có công ăn việc làm vừa ăn bám nhà họ Lục, vậy thì lấy đâu ra cái gọi là tài sản hôn nhân?”“Cái này phải xem anh kiếm được bao nhiêu sau khi kết hôn,” Quý Vũ tủm tỉm, “Thoả thuận trước hôn nhân của chúng ta chỉ có 7% cổ phần của tôi, số tiền này vốn là của tôi nên không phải bàn tới nữa.
Nhưng sau khi kết hôn thì tiền anh kiếm được cũng phải chia một nửa cho tôi, vì vậy anh có phải nên chia cho tôi cỡ một phần ba số tài sản không?”Chỉ số thù hận: 50.“Cô đừng có mơ! Số cổ phần này không thể chia cho cô, tiền lại càng không!” Lục Thành thật sự hận cô.Quý Vũ cười khẩy: “Lúc nãy vẫn còn chê tôi không hám tiền tài vật chất, giờ vừa nghe tôi muốn chia tài sản thì ngay lập tức trở mặt? Ngại quá, thôi thì không nhắc tới chuyện cổ phiếu, chỉ mong phòng luật sư của tập đoàn họ Lục các người nghĩ cách trả lại toàn bộ tiền cho tôi, một đồng cũng không được thiếu.”“Tô Nguyệt! Tôi tuyệt đối sẽ không để cô làm ảnh hưởng nhà họ Lục.” Lục Thành gay gắt đáp trả.Quý Vũ nhìn hắn ta: “Anh vẫn chưa hiểu à? Không phải do tôi, mà là do anh.
Nếu anh thành thật sống chung với tôi thì đâu đến nông nỗi này?”Lục Thành tức nghẹn, một lúc lâu sau vẫn không biết nên phản bác thế nào nên tức giận bỏ đi.“Đúng là đàn ông, lúc không đề cập đến lợi ích thì mồm miệng hứa hẹn sẽ lo lắng cho mình cả đời.
Nhưng mà một khi đã nhắc tới hai chữ lợi ích thì lại trở mặt, nói mình ở nhà không làm gì mà cũng muốn tranh giành với anh ta.” Quý Vũ cảm thán.Thân là một hệ thống giới tính nam, anh không nhịn được