Quý Vũ cười nhạo, chậm rãi đi xuống lầu, đánh giá hệ thống từ trên xuống dưới một lần, tò mò hỏi Kim Phỉ: “Tiêu chuẩn để cha chọn anh ta là gì?”Ngoại hình của hắn như vậy, ngoại trừ làm con nhà quyền quý thì cũng là một tên công tử bột.
Lấy ánh mắt nhìn người của cha Tô, tuyệt đối sẽ không chọn một người đẹp trai như vậy cho cô.Quá nguy hiểm.“Kỹ năng của anh Bùi rất tốt, tính cảnh giác cao, quan trọng là biết điều, làm vệ sĩ cho con thì rất thích hợp.” Kim Phỉ cười đáp.Nghe được câu “biết điều”, Quý Vũ nhướng mày nhìn về phía hệ thống, hệ thống vẫn đang cúi đầu, thế mà trong đầu cô lại vang lên âm thanh.“Tôi sửa lại trí nhớ của họ một chút.”Ồ, tuyệt thật.Quý Vũ nhịn cười hỏi Kim Phỉ: “Nhưng hình như anh ta có vẻ hơi đẹp trai? Bây giờ con đang ở đầu sóng ngọn gió, tốt nhất là tìm người có vẻ ngoài giống mấy vệ sĩ hiện tại, nếu không dễ gây ra bê bối lắm.”Mặc dù thân phận hiện tại của cô là Tô Nguyệt, nhưng cô vẫn không muốn gương mặt này (hệ thống) xuất hiện trong tin đồn cùng Tô Nguyệt.Cô không thích.“Tiểu Bùi rất đẹp trai ư?” Kim Phỉ nhìn Quý Vũ một cách kỳ lạ.Quý Vũ thấy phản ứng của bà như vậy chỉ hơi ngạc nhiên một chút, sau đó nhìn về hệ thống.Hệ thống lại lần nữa chột dạ.“Hình tượng của tôi trong mắt người ngoài, là một người U40 diện mạo bình thường.”Quý Vũ hiểu rõ: “Anh chuẩn bị kỹ nhỉ?”Hệ thống im lặng cúi đầu, lỗ tai ửng hồng.“Nguyệt Nguyệt, con không hài lòng?” Kim Phỉ thấy cô hồi lâu không nói tiếng nào, không khỏi hỏi cô.Quý Vũ giật mình: “À không, con thấy vậy cũng được.”“Vậy Tiểu Bùi sẽ canh giữ trước nhà chúng ta, lúc nào con ra ngoài thì cứ đem theo, đừng đi một mình.”Kim Phỉ vừa đi, trong phòng khách chỉ còn lại Quý Vũ và hệ thống.Quý Vũ không nhanh không chậm ngồi lên sô pha, bưng tách trà xanh nhấp một ngụm: “Nói, tại sao lại nhận lời làm vệ sĩ của tôi?”“Hệ thống có nghĩa vụ phải bảo vệ người làm nhiệm vụ.” Hệ thống nghiêm túc trả lời.Quý Vũ liếc mắt nhìn anh: “Nói sự thật.”“…Hệ thống có nghĩa vụ bảo vệ người làm nhiệm vụ.” Vẫn là những lời này, nhưng thiếu đi chút tự tin.Quý Vũ cụp mắt, một lúc sau mới nhàn nhạt nói: “Cho anh cơ hội cuối cùng, nếu vẫn không nói thật…” Cô nói nửa câu thì im lặng, nhưng ý tứ uy hiếp trong đó quá rõ ràng.Người đàn ông trước mắt im lặng hồi lâu mới lúng túng mở miệng: “Tôi không muốn để người khác bảo vệ cô.”“Vì sao?” Quý Vũ truy hỏi.“Không thích.”“Vì sao không thích?” Quý Vũ lại hỏi.Hệ thống lại không trả lời vì sao.Quý Vũ cũng không ép buộc anh nữa, chỉ khẽ cười vẫy tay với anh: “Lại đây.”Hệ thống ngoan ngoãn đi đến trước mặt cô, quỳ một gối trước mặt cô.Quý Vũ yên lặng nhìn khuôn mặt anh, tình cảm trong mắt khó mà rạch ròi, hệ thống đối diện với cô một lúc, dần dần cảm thấy máy móc lại bắt đầu nóng lên.“…Tôi đi xem phòng mình đây.” Hệ thống vội vàng đứng dậy.Quý Vũ nhìn anh ngại ngùng rời đi, nhịn không được bật cười.Sau khi hệ thống lấy hình dáng thật tiến vào nhà họ Tô thì không thể tuỳ tiện biến mất được nữa, ba bữa ăn cũng sẽ ngồi vào bàn ăn như người thường, tuy Quý Vũ biết anh không có vị giác.Dân mạng còn đang xôn xao, Quý Vũ trực tiếp ngăn trở , ăn thì vẫn ăn, uống thì vẫn uống, xem như không có việc nàyCả ngày cứ vậy mà trôi qua.Hơn mười giờ tối, Quý Vũ đọc sách một lát rồi tắt đèn đi ngủ.
Bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến hai tiếng gõ rất nhỏ, tựa như sợ bị người khác nghe thấy.Quý Vũ nhăn mày, định đứng dậy đi xem thì nghe được một giọng nói: “Là tôi.”Cô dừng lại, sau đó dứt khoát đi đến mở cửa.Cửa vừa mở, hệ thống lách mình vào bên trong, nhanh chóng đóng cửa lại.Quý Vũ hơi cạn lời: “Hơn nửa đêm rồi còn lén lút, người không biết còn tưởng anh tìm tôi yêu đương vụng trộm.”“…Tôi không muốn yêu đương vụng trộm.” Hệ thống bị cô trêu đến mức câm nín.Quý Vũ nhún vai, xoay người đi đến ngồi trên sô pha: “Cho nên anh tìm tôi có việc gì?”“Tôi cần quay lại trong đầu cô để sạc điện.” Hệ thống nghiêm túc nói.Quý Vũ: “Anh vẫn cần sạc điện?”Hệ thống cảm thấy lời này của cô có rất nhiều ý nghĩa sâu xa, nhưng vẫn thành thật gật đầu: “Nếu tôi luôn ở trong đầu cô thì không cần sạc, nhưng nếu lấy hình dáng nguyên bản để xuất hiện bên ngoài, thì cần trở về đúng giờ để sạc điện thường xuyên.”“Không sạc thì sao?” Quý Vũ tò mò.Hệ thống suy nghĩ trong chốc lát: “Sẽ sập nguồn.”Quý Vũ cau chặt mày: “Ngày mai anh xin nghỉ việc, sau đó lăn lại vào đầu tôi, không cho phép xuất hiện nữa.”Hệ thống nhìn cô: “Chỉ cần sạc điện đầy đủ sẽ không sao.”“Nhưng tôi không muốn anh gặp bất kì nguy hiểm gì.” Quý Vũ nhìn anh.Trái tim hệ thống dường như bị mũi tên bắn trúng, trong đầu đột nhiên loé lên một hình ảnh, trong ảnh là anh đang điều khiển xe, Quý Vũ ngồi ở ghế phụ.
Đối mặt với chiếc xe tải đang lao về phía họ, anh nhoài người bảo vệ Quý Vũ theo bản năng.“Tiểu Bùi? Cẩu Cẩu?” Quý Vũ búng tay trước mặt anh, khi ấy anh mới ngây ngốc nhìn cô, Quý Vũ thấy anh không nói lời nào, chỉ đành buông tiếng thở dài, “Chỉ vì muốn bảo vệ tôi?”Hệ thống hoàn hồn: “Ừ.”“Bình thường anh cần bao lâu để sạc pin?” Quý Vũ hỏi một lần nữa.Hệ thống: “Nói chung sau lần sạc đầu tiên, cứ cách 48 tiếng sạc một lần là được.”Quý Vũ cân nhắc một lát: “Vậy thì từ giờ, cách một buổi tối anh cứ đến đây, cố gắng bảo trì trạng thái đầy pin càng nhiều càng tốt.”Hệ thống suy nghĩ rồi đồng ý.Sau khi