_" Được,một lời đã định..."
Hạ Vũ nói xong,vươn mình về phía trước,đồng thời đưa tay ra,từ năm ngón tay xuất hiện năm sợi tơ ánh bạc,lấp lánh. Các sợi tơ vừa xuất hiện,rất nhanh thu lại trở về,cuốn chặt lấy các đầu ngón tay,nhìn xa tựa như được giáp bạc
_" Đến rồi,chín...tám...bảy..."
Hạ Vũ nhìn quả cầu,mắt không chớp,đếm từng giây trôi qua.
_" Hạ Vũ,ngươi tính cái gì vậy,định thể hiện cái gì ở đây ?" Sở Kì Bá từ trên không,cao cao tại thượng nhìn xuống
_" Ta cũng muốn hỏi ngươi câu đó,ngươi đang tính làm cái gì vậy ?"
_" Ta muốn giải quyết xong hết thảy,cuối cùng sẽ chỉ có chúng ta và nhóm Lan Băng Băng đấu đấu. Những người không có tác dụng hẳn là nên cút xuống phía dưới,tránh cản đường của chúng ta..."
_" Ngươi nghĩ vậy thật ư ?" Hạ Vũ nhăn mặt
_" Đúng vậy,thử nhìn đi,chỉ có một chiêu thức cũng đỡ không nổi rồi. Người như vậy còn có tác dụng gì nữa?"
_" Nếu ta giúp hắn phá giải chiêu này,ngươi chấp nhận hắn vào đội chứ?"
_" Ngươi...ha ha...ngươi cũng quá tự tin rồi. Nếu như ngươi đỡ được,tốt thôi,không chỉ ta sẽ chấp nhận hắn,mà chuyện sau này khi tiến vào hoàng gia bí cảnh ta sẽ nhất nhất nghe ngươi. Tuy nhiên,ngươi nên suy nghĩ lại một chút đi..." Sở Kì Bá nhướn mày,ngụ ý rất rõ ràng đừng xen vào
_" Hừ,bỏ ra chút sức lực mà lấy được cái hứa hẹn này coi như là đáng giá. Nhớ nhé..."
_" Chút sức...ha...ha...được...được...ngươi tốt...ta chờ xem ngươi đỡ thế nào...?" Sở Kì Bá nghe lời Hạ Vũ,bị chọc cho tức đến bật cả cười. Cô gái này cũng không quá thâm trầm như bản thân nghĩ,cũng chỉ là thích khoe khoang,không biết bản thân ở đâu một loại thôi. Chỉ hắn mới biết được sức tàn phá cùng độ nguy hiểm của " Nhật Quang Dạ Chiếu" như thế nào. Không phải thế tại sao suốt mười năm qua hắn cũng mới chỉ bước vào tới nhị giai chứ ?
_" Một lời đã định...xem đây..."
Hạ Vũ mỉm cười,không nghĩ tới lần nhảy ra này lại thu hoạch được nhiều như vậy,bản thân không chỉ kết giao được với Bạch Kỉ Hiếu,lại còn được Sở Kì Bá hứa hẹn. Tốt,rất tốt. Còn đối với việc đối phó kia viên cầu đen ngòm đang chậm chạp tiến tới cũng sẽ không phải quá khó. Sở Kì Bá a,ngươi không biết thách đấu cùng ai rồi,ngươi nghĩ đem chiêu thức đáy hòm nhà người ta ra dọa chủ nhân của nó sao,thực tế sao ?
Đúng vậy,sở dĩ Hạ Vũ tự tin mười phần đánh bay kia chiêu thức,bởi trong truyền thừa viết lại tốt lắm. Quả cầu này tựa như trái bom hẹn giờ một dạng,được người tung ra sau khi tính toán khoảng cách địch nhân mà xuất ra. Nói thế nghĩa là một khi ra khỏi tay,tựa như đạn ra khỏi nòng,ngay cả chủ nhân cũng không cách nào thu lại được. Đây cũng chính là lí do vì sao Sở Kì Bá nhìn thấy Hạ Vũ lao vào cũng không có ý định cản trở... " Nhật quang dạ chiếu" tăng từng giai thì tốc độ cùng sức mạnh của ám cầu cũng tăng lên gấp bội,tới được cảnh giới cao nhất có thể nhanh ngang với ánh sáng,không người chống đỡ được. Hạ Vũ vì vậy cũng thở phào,may mắn Sở Kì Bá mới luyện tới nhị giai,tốc độ xem ra vẫn rất chậm...
Hạ Vũ biết bản thân phải làm gì,ấy chính là trước khi ám cầu tới chỗ mình,phải đem nó chuyển hướng ném sang một chỗ khác. Hạ Vũ cười hết sức vui vẻ,lại xen chút gian tà,nhóm Lan Băng Băng có lẽ nhàn rỗi quá rồi,kiếm chút việc cho họ làm cũng không phải rất tốt sao. Vì vậy,không kiêng dè,nhón chân