_"Đúng vậy,ta muốn muội làm quen với họ "
Nói rồi,Lăng Vân phất tay,mở ra lớp pháp trận phòng hộ,lúc này hiện ra ở đó đúng hai người,một trong số đó nàng là nhận ra được,hắn chính là Bạch Kỉ Hiếu.Hạ Vũ mỉm cười thân thiện đối với hắn. Người này tạo cho Hạ Vũ một cảm giác hết sức thích thú,nó gợi lên sự cố gắng,cứng cỏi vượt lên hoàn cảnh. Chẳng những thế mà cho dù có là ngoại môn đệ tử tu vi cũng không tầm thường tới luyện khí kì bát giai,hơn nữa đầu óc lại dị thường thông minh,biết đem trận pháp vào trong lối đánh. Người này Hạ Vũ có tin tưởng nếu có thể bồi đắp thì chắc chắn sau này sẽ không phải là vật trong ao
Thấy Hạ Vũ cười với mình,Bạch Kỉ Hiếu lúc này tâm tình mới thả lỏng,bàn tay vốn nắm chặt tới toát mồ hôi mới có thể duỗi ra. Trước khi đến đây hắn đã được nghe rất nhiều lời nói về người thiếu nữ này. Mọi người đều nói nàng ta là tiểu công chúa mới nổi của Nguyên Lực Tông,xét về tu vi thì qua trận chiến cùng Lan Băng Băng không cần phải bàn cãi nữa,nhưng khi xét về góc độ nhân cách thì lại thối đến không thể nào ngửi được. Chính vì vậy khi biết bản thân mình là gương mặt đại diện cho cả ngoại môn đệ tử lại có ý định đi theo về phía nàng,tất cả huynh đệ vốn từ trước đến nay luôn một lòng bỗng dần dần xuất hiện những tiếng xì xèo dị nghị. Nhưng không hiểu sao bản thân hắn lại không hề hối hận với quyết định này. Tối hôm trước quả thực Nhị trưởng lão cũng cho người đưa một phong thư qua,nói rằng chỉ cần hắn đồng ý nhường lại hai cái danh ngạch của ngoại môn đệ tử này sẽ cho hắn một xuất trong cuộc tuyển chọn vào nội môn đệ tử sắp tới. Chuyện này quả thực là rất khó chọn lựa.Hắn cũng chỉ là một kẻ tu tiên bình thường,không phải thánh nhân luôn dương cao ngọn cờ chính nghĩa ngay thẳng,hơn nữa còn sinh ra tu luyện ở tầng chót của thế giới này,hắn lại càng thấu hiểu mấy cái quanh co khúc khuỷu đó. Bất quá hắn lại không bỏ được lần này tham gia Hoàng gia bí cảnh,có lẽ sẽ là cơ hội duy nhất của cả cuộc đời,nếu may mắn sẽ được cái truyền thừa hay cái gì đó khác nữa cũng sẽ tốt hơn gấp nhiều lần so với làm một môn đồ bình thường không biết khi nào mới tốt lên được. Không chỉ vậy mà khoảng khắc người con gái này mỉm cười đứng trước mặt,đánh bay xám cầu để bảo vệ mình,hắn biết bản thân là nợ nàng một chuyện. Nếu như ngày ấy,Hạ Vũ không bay ra chống đỡ cho hắn,chắc chắn cái danh ngạch này cũng sẽ khong thuộc về bản thân mình rồi. Bạch Kỉ Hiếu tự nhiên là thông minh,cân đo đong đếm cuối cùng thấy nếu cùng Hạ Vũ nhóm người dù không mạnh bằng Lan Băng Băng bên kia,nhưng lại nhiều hơn bởi sự tin cậy. Như thế có lúc sự tin cậy còn cường hơn thực nhiều lắm.
_" Chào sư muội..." Bạch Kỉ Hiếu giọng ồm ồm vang lên,thể hiện hắn đang rất lo lắng
_" ha ha,huynh không phải gấp gáp như vậy,cứ thoải mái ra nào. Muội cũng chỉ là một thiếu nữ bình thường thôi,đáng tức thì tức,đáng trân trọng thì trân trọng. Rất vui vì huynh đến đây" Hạ Vũ cười rộ lên,đôi mắt phượng với hàng mi cong vút,cười lên khiến người phía bên cạnh cũng vui lây,không khí trở nên thỏa mái hơn rất nhiều. Khoảng khắc lúc này so với lời đồn chính là không đáng tin cậy bởi khác nhau cũng không chỉ có một gang tay. Mà người bị chịu đả kích nhất chính là Sở Kì Bá bên cạnh vừa mới cùng Hạ Vũ đấu khẩu lúc trước. Hắn thực hoài nghi đây có phải cùng một người,nếu cùng thì tại sao lại có thể khác nhau đến như vậy.
_" Vậy thì ta không khách khí nữa,ta tên Bạch Kỉ Hiếu,còn đây là sư đệ của ta Lê Nhất Hải,hắn với ta dù không cùng cha mẹ,nhưng tình cảm có thể nói còn khăng khít hơn nhiều..."
_" Chào Nhất Hải huynh,ta là Hạ Vũ,mọi người đều đã biết rồi đi " Hạ Vũ cười hớn hở,đứng dậy mang ghế tới cho hai người.Nàng hiểu được thâm ý đằng sau câu giới thiệu kia của Bạch Kỉ Hiếu,người này hắn mang đến là có thể tin tưởng được.
Lê Nhất Hải đón nhận chiếc ghế từ tay Hạ Vũ mà mặt bỗng đỏ lên,ngại ngùng cúi đầu,chỉ nói được vài lời nhỏ
_" Chào sư muội,ta là Lê Nhất hải,mong muội giúp đỡ nhiều "
_" Ghế của ta đâu ?" Sở Kì Bá mặt hằm hằm đứng đằng sau Hạ Vũ. Quả thực từ khi sinh ra đến giờ bị đối xử khác biệt đã trở thành thói quen,nhưng lại đối xử đặc biệt tới như thế này vẫn cứ là lần đầu tiên,hắn thấy thế nào cũng không thể tiếp nhận nổi
_" Ngươi có chân,có tay tại sao không tự đi mà tìm kiếm đi,tính ai hầu nữa hả ?"
_" Ngươi..." Sở Kì Bá mắt trợn ngược,đúng vậy,hai người kia chẳng phải cũng có chân sao,vì đâu ngươi cư nhiên đem ghế cho họ mà lại bỏ qua ta ?
_" Thôi thôi,mọi người đừng nhốn nháo nữa,hôm nay đến đây chính là để bàn bạc chuyện tham gia Hoàng gia bí cảnh,mọi người tính toán làm sao đây ?"