_" Không tốt,Vân nhi,mau đem Vũ Vũ tới truyền tống trận chạy đi.Mau..."
Phượng Nghi câu nói còn chưa dứt,cả hang động trở nên rung động lợi hại.Hạ Vũ quay ra liếc vào kia chiếc gương,kia lão giả đang không ngừng phát động công kích,mà hai người bên cạnh hắn cũng không đứng im,ra sức tập trung đánh vào các địa điểm khác
_ " Nương,thế này không được. Hình như hắn thực biết cách phá giải,nhìn kia chưởng phong đều đánh úp vào các mắt trận,xem ra không cầm cự được lâu nữa.Nương,hay ta nhân cơ hội này truyền tống xuất ra đi?"
Hạ Vân lo lắng không thôi.Ngày hôm nay nếu thật sự hôm nay quá qua,hắn nhất định sẽ đem những kẻ này chà sát dưới chân.
Phượng Nghi nghe thấy Hạ Vũ nói thế,hai mắt nhòe lệ,ôm lấy hai người nghẹn ngào
_" Các con mau đi đi,pháp trận có lẽ chỉ cầm cự được nhất nén hương nữa thôi.Nếu ta thực sự buông tay ra pháp trận có lẽ sẽ không đỡ nổi một kích,đến lúc đó một người cũng đừng nghĩ thoát.Nương viết các con nghĩ gì,nhưng những lúc an nguy như thế này càng cần phải tỉnh táo mạnh mẽ.Hôm nay nương có lẽ là không qua,bất quá cũng chỉ là thể xác bị hủy hoại.Dưới bàn tay ác độc của Thiên Kiếm Kì,hắn nhất định sẽ không buông tha cho.Nói vậy để đảm bảo,ta sẽ đem thần hồn chuyển dời đến Hiên Viêm kiếm.Như thế sẽ có cơ hội tái sinh,tuy nhiên cần phải có tu sĩ tu vi cao làm mới làm được việc này.Các con hôm nay rời đi,không phải bỏ mạc ta mà chính là cứu ta.Các con hiểu chứ..."
_" Con hiểu,nhưng..."
_" Không nhưng gì nữa,đúng rồi,đâu là túi trữ vật của ta,bên trong là các đan phương cùng trận pháp biện giải bao năm qua ta tích góp đứng lên,vốn định từ từ truyền dạy cho hai con,nhưng có lẽ giờ không có cơ hội rồi.Đúng rồi,khi rời đi nhớ cần theo Xuyên Khu kính,cái này nhất định không được để tuột mất.Nó cùng không gian giới chỉ, Hắc Phong ngọc,hiên viêm kiếm và U Minh Bội tề tựu sẽ mở ra được tấm bản đồ mật đạo mà năm đó Hắc Long cai trị.Chỉ tiếc suốt bao năm gia tộc ta tìm kiếm cũng không thấy U Minh Bội,nếu không còn sợ gì những này tu sĩ"
Nói rồi Phượng Nghi phất tay,một chiếc túi thơm nhỏ cỡ bàn tay màu vàng óng hiện ra,bay đến tay Hạ Vũ.Cầm này vật trong tay,nàng có cảm giác không thực. Mọi chuyện hôm nay đến quá nhanh,nhanh đến nỗi nàng chưa kịp hiểu gì cả.Mới một chút trước đây,nàng còn cùng nương ôn nhu nói chuyện,quay mắt một chút sự kiện đã ùn ùn kéo tới.Những lời kia nương nói thật nhẹ nhàng,nhẹ giống như nương nàng muốn ra ngoài làm chút chuyện nhường nàng cùng ca ca bảo trụ.Nương nói nương sẽ tái sinh,nhưng Hạ Vũ biết không dễ như vậy.Đừng nói hôm nay có đào thoát không,nếu như đào thoát thì cần biết tu luyện tới nhường nào để đạt được tu vi như thế.Càng nghĩ Hạ Vũ tim càng như có dao cứa,bóp chặt túi trữ vật mà đầu nàng cứ lắc,mắt đã nhòe lệ
_" Nương,Vũ nhi không đi đâu,gia đình là phải có chuyện gì cũng cần cùng nhau gánh vác..."
_" Ngu ngốc,con biết này tình huống gì mà còn như thế.Con nghĩ mình là dạng gì tu vi,ở lại sẽ làm được cái gì?"
Phượng Nghi nghe vào câu nói của Hạ Vũ,lòng mềm nhũn,chỉ hận không thể kéo hai đứa con mà cao chạy xa bay.Nhưng nàng là người sống có lí trí,biết điều đó không thể nào nữa rồi,đành dùng chính mình thân xác mở ra con đường máu cứu hai đứa nhỏ.Nghĩ thế giọng nàng dịu đi
_" Đây chỉ là tạm thời xa nhau thôi. Thoát đi nơi này các con phải chăm chỉ tu luyện,nhanh chóng tăng lên tu vi mới có thể cứu nương,trả thù cho gia tộc. Có câu núi xanh còn sợ gì không củi đốt.Vân nhi,mau mang Vũ Vũ đi đi,phải thật nhanh,truyền tống trận ngay ở chỗ phòng Vũ nhi"
Nói rồi không đợi hai người đáp ứng,Phượng Nghi vung tay phát ra một chưởng phong,đem hai người cùng Xuyên Khu kính đánh bật ra ngoài,sau đó niêm phong động phủ.Hạ Vũ bị đánh bật ra ngoài,không nghĩ ngợi bản thân chật vật,vội vàng bật đến phía trước cửa đồng đập đập
_" Nương,nương mau mở cửa,cùng chúng ta rời đi nào"
Hạ Vũ cứ thế đập đập,tay cũng cạy cửa đá đến bật máu,mắt nhòe lệ nhìn cảnh vật xung quanh không rõ gì nữa,giọng đã lạc đi.Nhưng đối với Hsj Vũ,này đau đớt bên ngoài sao bằng được con tim đang rỉ máu lúc này
_" Ca ca,ngươi mau khuyên nương,thời gian vẫn còn,mau rời đi thôi"
Tuy nhiên Hạ Vân lại không đáp lời của nàng,mắt cứ nhìn chằm chằm vào cửa động.Bỗng " bụp " một cái,Hạ Vũ trợn tròn mắt lên,Hạ Vân quì phía trước cửa động,dập đầu ba cái,cũng không nói gì nữa đến điều Hạ Vũ đưa ra,tay kéo