_" Vân ca,Vũ tỷ,đi đâu vội vàng như thế,lại không nói với ta một lời..."
Lời này nói ra không ai khác chính là Thiên Băng Băng.Nàng ta đứng trước cửa động,quần áo sạch sẽ,bình bình thản thản,dường như trận oanh kích này không hề có chút ảnh hưởng nào tới cả.Nhìn Băng Băng,Hạ Vũ sinh sôi ra một cảm giác khác lạ.Nàng ta vẫn xinh đẹp,cử chỉ vẫn tao nhã,bất quá ít đi sự thơ ngây đáng thương mà nhiều lên cái tinh nhanh cùng quyết đoán.Hạ Vũ không biết tại sao,có lẽ này cuộc tấn công đã làm Băng Băng sợ hãi đi
_" Băng nhi tới thật đúng lúc,mau mau theo chúng ta rời đi,nơi này bị tấn công,nương ta chỉ sợ không cầm cự được thêm nữa..."
_" ha ha ha..."
Hạ Vũ còn chưa nói xong,Thiên Băng Băng đã chặn lời nàng bằng một nụ cười lớn.Nhìn nàng ta xinh đẹp cười đến động lòng người,Hạ Vũ chỉ thấy trong lòng thiên địa đảo lộn
_" Băng nhi cười gì vậy ?" Hạ Vũ hoài nghi hỏi
_" Ta chính là cười ngươi đó,Vũ tỷ ạ..."
Băng Băng ngừng cười,mắt xoáy sâu nhìn Hạ Vũ
_" Tại sao ?"
_" Ta thực hoài nghi hai ngươi có đúng là huyết mạch của thiên tài Hạ gia cùng Phượng gia năm đó không.Ngươi có tự hỏi người tấn công nơi đây vì sao mà tới chưa?"
Hạ Vũ rùng mình nhìn Thiên Băng Băng
_" Là ngươi..."
_" Đúng vậy,chính là ta" -Thiên Băng Băng mắt mị mị đầy ý cười,sau đó nhất câu-" nhưng các ngươi biết cũng quá muộn rồi"
Hạ Vũ nghe vào tai như chuyện đùa,tiệ oa nhi hiền lành đáng thương sao lại trở nên như thế này
_" Làm sao có thể,chẳng phải chuyện hôm đó là đúng dịp đi qua,mà ngươi Sương tỷ cũng bỏ mình vì cứu chúng ta,vì sao...."
_" Nhắc đến cái này cũng phải cảm tạ các ngươi nha,biết vì sao kia Lan Băng Sương chết không? Cái gì mà do Thiểm Quan Sa độc chứ,hắn một cái sát thủ lấy đâu ra thượng cổ kì độc chứ.Băng Sương tử là do ta kê đơn..."
_" Không đúng,ngươi kê đơn lúc nào được,ta luôn luôn nhìn ngươi chằm chằm mà..."
_" Hạ Vũ a,ngươi một cái vừa tiến giai luyện khí nhị tầng phế vật,làm sao sẽ nhìn ra ta thủ pháp chứ.Nếu đổi lại lúc đó nương ngươi nhìn nhìn có lẽ còn biết một hai,chỉ nỗi nàng ta còn mải lo cùng Thiểm Quan Sa đấu đấu.Ngươi biết không,ta vốn không phải kêu họ Thiên,mà là cùng với kia một dạng họ Lan. Nhưng không, ta sẽ không dung bất luận kẻ nào coi thường ta."
Hạ Vũ nghe thấy kia tên Lan Băng Băng tim như đóng băng. Nắm chặt nắm tay,nàng đã từng đem kẻ sẽ giết mình theo nguyên tác như em gái ư
_" Nói như vậy ta và ngươi vốn không có cái gì tranh chấp,ngươi vì sao lại đối ta như vậy?"
_" Ngươi thân mang bảo,chính là có tội lớn nhất..." Thiên Băng Băng,không,phải là Lan Băng Băng mới đúng,diễm lệ cất tiếng
_" Ngươi từ đâu ra đến cái tin này,không lẽ..." Hạ Vũ kinh tủng,này đúng là nữ chính rồi,sẽ không phải thật cùng kia vị tam hoàng tử đã thông đồng đứng lên rồi chứ,bởi việc Vân ca xuất ra chiếc túi trữ vật lúc ấy cũng chỉ có vài người
Mà đứng phía xa,Lan Băng Băng nheo mắt nhìn lại,nàng ta nhìn ra được câu hỏi trong đôi mắt của Hạ Vũ,cười nhếch một cái
_" Đừng nghĩ theo hướng đó,một cái tam hoàng tử mà thôi,ngươi nghĩ ta rảnh rỗi đi lại cùng hắn ư,Không đâu,ta số kiếp sẽ không bó hẹp như thế.Chẳng qua hôm đó ta cùng Lan Băng Băng phụng mệnh chưởng môn tiến Bảo Trân các tìm kiếm pháp bảo để năm năm sau tham gia vào