Hạ Vũ tiến vào trong gian bếp,chuẩn bị vài món ăn đơn giản rồi bê ra bên ngoài. Lúc này lão giả và Lăng Vân đã ngồi tại đó rồi
_" Hôm nay ngươi làm món bánh hoa quế sao?"
Hạ Vũ nghe lão giả nói vậy,quay lại nhìn,cười nói
_" Ngài thích món này mà !"
Lão giả sửng sốt, làm sao mà nha đầu lại biết được chứ. Lại như hiểu được nghi vấn,Hạ Vũ nói
_" tiểu nữ thấy mỗi khi chuẩn bị món này,ngài đều ăn nhiều hơn hai khối"
Lão giả nhìn Hạ Vũ đầy suy ngẫm sâu xa. Con người ở càng trên cao,càng được nhiều người sợ hãi thì càng thấy cô đơn,càng thèm khát một sự quan tâm từ thực lòng. Phải nói hành động này của Hạ Vũ tác động thực lớn đến lão gỉa. Chỉ dựa vào một vài hành động nhỏ mà đoán được ra sở thích của ai đó có thể thấy được người này có lòng tới đâu. Nghĩ vậy mắt lão giả dịu đi,lần đầu tiên sau năm năm lão gọi tên của nàng
_" Hạ Vũ,ngươi ngồi xuống,ta có chuyện muốn nói"
Hạ Vũ nghe vậy vội vành sửa soạn lại mọi thứ,sau đó ngồi yên lặng nghe
_" Ngươi là nghe Vân nhi nói về việc rời đi rồi đúng không?"
_" Đúng vậy, Vân ca quả thật có nói cho tiểu nữ biết"
_" Ngươi là biết mục đích của lần này dời đi chứ?"
_" Tiểu nữ biết,là tiến vào hoàng gia bí cảnh cướp đoạt gốc sâm ngàn năm..." Hạ Vũ cẩn trọng đáp lại
_" hảo,ngươi vẫn còn nhớ rõ là tốt,chỉ có điều ta mới nhận được tin truyền đến,kia đồ đệ của Thiên Kiếm Kì tên Lan Băng Băng,mấy ngày trước đã thành công tiến vào trúc cơ cảnh giới"
_" Cái gì,trúc cơ..."
Hạ Vũ giật bắn mình,năm năm qua đi Lan Băng Băng đã thành công tiến vào trúc cơ rồi sao,còn nàng,nàng thì như thế nào. Năm năm qua nàng khổ công tu luyện ngày đêm,mỗi sáng đều cùng lão giả lên núi tu luyện,chịu cái rét buốt cắt da cắt thịt để cho cơ thể tăng sức chịu đựng,buổi tối lại tĩnh tâm tu luyện,đem thần thức tiến vào " Sóng Lửa" tháp để cường đại lên thần thức. Có thể thấy năm năm qua cuộc sống của nàng chỉ có mỗi duy nhất sự kiện đó là khổ tu và khổ tu,nàng muốn bản thân mau chóng cường đại. Cứ ngỡ khi tiến vào luyện khí đại viên mãn là nàng đã đuổi kịp Lan Băng Băng,lại thật không ngờ vẫn là đi chậm nửa bước. Cứ như vậy xem ra chuyện cướp được gốc sâm ngàn năm,lại xa hơn một chút về trả thù cùng cứu nương thật là hơi có chút khó khăn. Dù sao này cửa ải tiến vào trúc cơ cũng không biết khi nào mới có thể phá bỏ
_" Năm năm qua hẳn ngươi cũng đoán được thân phận của ta một hai đi..." Câu nói của lão giả kéo Hạ Vũ về hiện thực,lại chỉ không ngờ lão giả sẽ hỏi như vậy
_" Tiểu nữ không dám đoán bừa..."
Lão giả từ chối cho ý kiến về câu trả lời này,nghỉ một chút mới tiếp
_" đúng vậy,ta chính là đại trưởng lão của Nguyên Lực Tông, Lịch Thừa Bằng. Còn ngươi chính là hậu duệ của Hạ gia cùng Phượng gia năm đó..."
Hạ Vũ nghe như vậy sợ hãi,hai mắt trợn tròn
_" Ngài...ngài làm sao..."
_" Không cần kinh ngạc,chuyện này thật sự quá dễ dàng đoán được. Họ Hạ trên đời này có nhiều lắm,nhưng lại có tốc độ ngược thiên như vậy cũng chỉ có một..."
_" Ngài....ngài..." Hạ Vũ mặt tái đi,rùng mình
_" ngươi không cần phải lo,ta lại là có suy nghĩ khác với lũ người kia..."
_" Ý ngài là..." Hạ Vũ nghi hoặc hỏi
_" ta tiến đến cái giai bậc này cũng không hiếm lạ mấy cái của gia tộc ngươi,mà thứ ta hiếm lạ chính là nhân tài,người đủ để ta đem tinh hoa cả đời để truyền lại..."
_" Tiểu nữ..." Hạ Vũ ngơ ngác hỏi
_" mười năm trước,chính ta là người phát hiện ra Lan Băng Băng là cái mầm tốt,muốn nhận đứa nhỏ này làm đồ đệ,lại thật không ngờ sau khi tiến trụ Nguyên Lực Tông,tin đồn nàng ta là Thiên linh căn không biết tại sao lại lộ ra