_" Tỷ tỷ thành công..."
Mễ Ty dựng thẳng tám chân,yếu ớt mò từng bước lại gần,tuy nhiên,giọng nói lại toát ra niềm vui không sao che dấu được.
_" thành công về việc gì ? Không lẽ..."
_" Đúng vậy,là chuyện thức tỉnh huyết mạch đó, cứ nghĩ tới thất bại rồi chứ..." Hạ Vũ vui vẻ cười nói,tiện thể đem Mễ Ty đặt trở lại lên vai
_"Thật tốt,may mắn là tỷ tỷ tỉnh lại,nếu không chuyện liều mạng lần này coi như vô ích rồi"
_" Tại sao có thể vô ích được ?"
_" Tỷ tỷ đã hôn mê tới nửa tháng rồi,còn trễ tới ngày mai thì tư cách dự thi cũng không có,coi như là bỏ cuộc"
_" Cái gì...nửa tháng,không phải đùa chứ?" Hạ Vũ mắt trợn tròn. Thiên a,nàng cảm nhận mọi chuyện cũng chỉ tựa như một tiếng,hai tiếng là cùng,ấy vậy mà chớp mắt dậy đã tới ngày tiến vào trung kết sao. Đây cũng quá khoa trương đi
_" Vì vậy,muội mới đem hết sức ra câu thông với tỷ,may mắn là tốt cả"
_" muội..." Hạ Vũ thấy tim mình nhói một cái. Nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của Mễ Ty lúc này,nàng hiểu muội ấy đã dùng ra sức lớn như thế nào, vậy mà bản thân lại chưa hề giúp gì được cả
_" Tiếng nói kia thật sự là của muội sao ?"
_" Tiếng nói nào thế ?" Mễ Ty kinh ngạc hỏi lại
_" Lúc ta suýt bị vây hãm trong thần hồn,không phải muội gọi ta lại sao ?"
_" Không hề,muội dùng thần thức câu thông nhưng đều không có đáp lại,cứ nghĩ là mọi chuyện đều vô ích..."
_" Làm sao có thể,lúc đó rõ ràng..." Hạ Vũ nhìn nhìn,thấy Mễ Ty đều mệt mỏi nằm trên vai,biết muội ấy sẽ không lừa dối bản thân bao giờ. Vì vậy,có lẽ khi đó là nàng tưởng tượng thôi,cũng đem chuyện này vất sang một bên
_" Đúng rồi,chuyện hôm đó sau khi ta ngất,có chuyện gì phát sinh không ?"
_" Có,một tên tiểu tử nào đấy tiến vào..."
_" Hắn có phát hiện ra cái gì không ?" Hạ Vũ nôn nóng,chặn lời của Mễ Ty. Nói đùa,nếu cứ vậy mà bị lộ thì mọi chuyện cũng coi như xong rồi
_" Không sao,may mắn là Lăng Vân tiến tới kịp thời. Nhìn tình hình khi đó,có lẽ tỷ tỷ chưa bị phát hiện đâu. Nói thế nào tỷ lúc này so với hàng ngày khác nhau cũng không phải một gang tay đâu "
Hạ Vũ nghe Mễ Ty nói,không biết nên vui hay nên buồn,dù sao " nàng" khi này và " nàng" khi đó dù trong mọi hình dạng nào đều là Hạ Vũ mà,cho nên đành cười trừ
_" May thật,nhưng cũng thật sự kì quoái hắn lại xuất hiện ở Địa Lịch Các này mà không một ai biết,điều này làm chúng ta cần phải chú ý hơn mới được..."
_" Tỷ có cần muội tìm hiểu đôi chút không ?"
Hạ Vũ nhìn Mễ Ty,cười xấu xa,sao lại quên trùm cầm đầu thông tin như thế này nhỉ
_" Được,có lẽ chúng ta sẽ phát hiện ra được nhiều điều thú vị đây..."
Đúng lúc này,tiếng mở cửa vang lên,khiến Hạ Vũ sợ hãi,vội vàng nằm xuống,đem chăn trùm lên để giấu đi Mễ Ty
_" Tỷ tỷ,không cần như vậy..."
_" Suỵt...Muội đừng nói,có người tới..." Hạ Vũ làm dấu cho Mễ Ty,sau đó yên lặng chờ đợi
_" Mễ Ty nói đúng đó,không cần phải dấu nữa..." tiếng nói của Lăng Vân kèm theo sau tiếng mở cửa. Ừ,được rồi,vấn đề là Lăng Vân biết về Mễ Ty
Hạ Vũ hất chăn,bật dậy
_" Vân ca,huynh làm sao lại biết..."
Lăng Vân ngồi xuống bên cạnh Hạ Vũ,xoa xoa đầu nàng,cười
_" Vừa tỉnh lại,không chào gì ta,đã oanh tạc ngay câu hỏi rồi..."
Hạ