_" Người đi đâu,ta theo đó..."
Hạ Vũ đang đứng trên một chiếc cột,một chân làm trụ,nghe thấy câu nói này chênh vênh suýt ngã
_" Sở Kì Bá,ngươi..."
_" Đừng hiểu lầm,ta cũng không là đối với ngươi có cái gì" Sở Kì Bá không nhanh không chậm,cũng không cần một điểm tựa,cứ thế lơ lửng trong không gian bên cạnh Hạ Vũ
_" Vậy ngươi rời bỏ nhóm Lan Băng Băng theo ta làm gì ?" Hạ Vũ nhíu mày,cảnh giác nhìn hắn. Đây có khi nào lại là một cái bẫy không ?
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng,Sở Kì Bá lắc đầu,lạnh lùng ánh mắt bỗng nhiên nhìn Hạ Vũ đầy cuồng nhiệt
_" Chúng ta hợp tác đi ?"
_" Tại sao ta phải hợp tác với ngươi?" Hạ Vũ nghe vậy càng cảnh giác,nhón chân đem cả thân mình bay vút lên,ngang tầm với Sở Kì Bá. Nói như thế nào,chính diện đối đầu vẫn thấy có chút an toàn hơn
_Bởi vì lúc này,ngươi không có sự lựa chọn nào nữa. Hoặc là chấp nhận cùng ta một nhóm,hoặc là kẻ đầu tiên bị đá xuống khỏi lôi đài này..."
_" Ngươi..." Hạ Vũ chỉ kiếm vào phía Sở Kì Bá,bất quá nàng không thốt ra được một lời nào phản bác. Đúng vậy,lấy một cái tu vi như nàng,đừng nói đánh được tới Lan Băng Băng,chỉ sợ càn quét vào mười người thứ hạng lại là cả một vấn đề. Bởi nàng biết ai cũng như vậy,so với đánh chém một nhóm người, việc lựa chọn xử lý nàng nghe chừng có vẻ dễ dàng hơn nhiều lắm. Nhưng hợp tác cùng Sở Kì Bá ,điều này làm nàng thực có chút không yên tâm. Trực giác nói cho nàng biết hắn không đơn giản như bề ngoài thể hiện ra mà cực kì nguy hiểm,chỉ cần nghĩ tới hắn vô thanh vô thức xuất hiện trong Địa Lịch Các là biết. Hơn nữa,hắn đã nhìn thấy bản thân chân thực dung mạo,không lẽ...
_"Này,cùng ta chẳng phải càng nguy hiểm sao? Ta cũng không ngây thơ đi tin ngươi cùng ta một đội mà không có khác nguyên do ?"
Sở Kì Bá nghe Hạ Vũ nói vậy,đột nhiên phì cười một cái. Cái cười này tựa như ánh sáng mặt trời chiếu trên một tảng băng vạn năm,tuy không thể ngay lập tức làm nó tan chảy,nhưng cũng đủ để khiến trở nên long lanh,lung linh phản chiếu muôn vạn sắc màu,nó cho người ta một cảm giác,một khía cạnh khác,để ta không khỏi giật mình,thì ra hắn cũng có một mặt như vậy...
Như cảm nhận được sự khác lạ từ mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình,Sở Kì Bá nụ cười cứng trong một giây,sau đó nháy mắt lại trở nên lạnh lùng,ho khan một tiếng
_" Không hổ là đồ nhi của Lịch đại trưởng lão,suy nghĩ chính là có chút sâu xa hơn người thường..."
_" Không cần dẫn dắt,vào ngay vấn đề..." Hạ Vũ trực tiếp bỏ qua lời khen ngợi. Với nàng,bây giờ khen chê đã không thể động chạm được tới suy nghĩ cũng như hành động của bản thân nữa rồi
_" Ta chỉ cần sau chuyện này,ngươi trả lời ta một vấn đề thôi..."
_" Hừ,làm sao ta đồng ý được,ai biết ngươi hỏi cái gì chuyện, biết đâu đó lại tìm cách tu luyện công pháp hoặc yếu điểm của ta thì sao ?"
_" Ngươi nghĩ cũng quá xa rồi. Cho đến bây giờ ngươi cũng chưa hơn gì Sở Kì Bá ta,ta cần gì phải đi tìm hiểu,tranh đoạt thứ không cần thiết..."
_"Vậy..."
_" Về một người trong Địa Lịch Các mà ta vô tình gặp..."
Hạ Vũ nghe Sở Kì Bá nói thế,mắt đảo một vòng. Hắn nói không phải