Chỉ thấy Hạ Thất Nguyệt không ngừng múa thanh Thất Luyện màu lửa đỏ trong tay xuyên qua đám cương thi, rõ ràng Thất Luyện nhìn rất mềm mại nhưng lại lưu lại rất nhiều vết thương trên người cương thi cứng rắn.
“Phù!” Chu Tước lại lần nữa phun lửa về đám cương thi.
Mặc dù Chu Tước hiện tại tu vi rất thấp, linh hỏa cũng vẫn còn ở cấp dưới, cũng không gây ra được sát thương quá lớn đối với cương thi, nhưng ai bảo cương thi sợ lửa chứ, thế là dần dần dồn bọn chúng vào một góc.
Chỉ Dao thấy vậy thoáng yên tâm hơn, nàng lấy ra đan dược để nhanh chóng hồi phục linh khí.
Mà Hạ Thất Nguyệt thấy chúng bị dồn đến một góc, cũng không muốn lãng phí thời gian nữa, nàng trực tiếp lấy ra một Liệt Diễm phù lục cấp từ trong không gian trữ vật, ném vào đám cương thi.
Sau đó liền lùi về phía Chỉ Dao, lấy ra một linh tản (cây dù) che trước mặt hai người.
Liệt Diễm phù lục cấp được làm ra từ không gian trữ vật của nàng, cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ gặp phải cũng khó tránh khỏi bị thương, nói gì đến đám cương thi kia.
Quả nhiên, Liệt Diễm phù vừa tiếp xúc với đám cương thi liền cháy phừng phừng, phút chốc liền thiêu hết cả đám.
Tất cả cương thi rơi vào hỗn loạn, rất nhiều cương thi nhân tính hóa bắt đầu lăn lộn.
Đáng tiếc, Liệt Diễm phù lục phẩm đâu phải là thứ bọn chúng muốn là đối kháng được.
Phương Tử Hư từ xa nhìn thấy tình cảnh ấy, tức giận tột độ, toàn thân hắn tỏa ra sát khí, vội vàng thổi sáo ngọc, muốn triệu hồi chúng về.
Hai người Chỉ Dao nhìn qua linh tản thấy đám cương thi định chạy, không hẹn mà cùng nhau chạy ra khỏi pháp trận, bay ra phía cửa động.
Lập tức chặn lại đường lui của đám cương thi kia.
Hai người thấy đối phương và mình lại cùng có ý nghĩ giống nhau, có chút ngẩn ra, rồi nhìn nhau nở nụ cười.
Một khắc sau, Liệt Diễm phù đã đến lúc tàn, sơn động lúc này nào còn bóng dáng cương thi nào nữa, nếu có cũng chỉ là một đống thi thể.
“Phụt.
” Phương Tử Hư bị phản phệ từ đám cương thi đã chết, trực tiếp phun ra mấy ngụm máu, hôn mê tại chỗ! ! ! Thấy đám cương thi đã bị tiêu diệt hết, Chỉ Dao trong lòng thở phào nhẹ nhõm, từ trong mộng cảnh tỉnh lại đã lâu như vậy mà nàng vẫn cứ luôn ở trong trạng thái ngàn cân treo sợi tóc.
Hạ Thất Nguyệt thu linh tản lại, nhìn Chỉ Dao ngồi xếp bằng trên đất, giơ tay phải ra mở miệng nói: “Hạ Thất Nguyệt.
”Chỉ Dao thấy vậy, cũng giơ tay