Dịch: Nhị Gia“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Chỉ Dao kéo A Kha vào phòng, sau đó quay người đóng cửa lại.
“A Di thẩm sáng sớm hôm nay đã đến nhà ta, bà ta lấy ra một tấm da hổ, một con nai nói là sính lễ, muốn ta gả cho A Long.
” A Kha lau nước mắt, thương tâm nói.
“Vậy cha mẹ ngươi đã đồng ý rồi sao?” Chỉ Dao chau mày.
“Không có, nhưng không đồng ý thì làm gì được đâu? A Long đã là nhất đẳng thể sĩ, cha mẹ ta lại chỉ là người bình thường, đâu thể từ chối được.
” A Kha nói rồi giận dữ đập bàn.
“Còn có mấy người láng giềng nữa, nói cái gì mà gả cho A Long là phúc khí của ta, vậy sao không gả nữ nhi của bọn họ qua đó đi?”“Nghe ngươi nói vậy, tên A Long này cũng có bản lĩnh đấy, vậy vì sao không có ai nguyện ý gả cho hắn?” Chỉ Dao có chút hiếu kỳ.
“A Long đã từng có thê tử rồi, còn có một hài tử, nhưng thê tử của hắn cuối cùng lại bị hắn đánh cho đến chết!” A Kha nghĩ đến bộ dáng của A Long tẩu khi chết, vẫn còn có chút sợ hãi.
“Cái gì?” Chỉ Dao nghe vậy cả kinh, vẫn còn có loại tra nam này sao.
“A Long đó thiên phú cũng tầm thường, chẳng qua chỉ là nhị đẳng thiên phú, cũng chỉ mạnh hơn chúng ta một chút thôi, bây giờ cũng đã hơn 40 tuổi rồi, không lâu trước đây mới thăng lên thể sĩ.
” A Kha nghĩ đến khuôn mặt của A Long liền muốn nôn.
“Hắn thích uống rượu nhất, mỗi lần uống say đều thích đánh A Long tẩu, mà chỉ cần A Long tẩu nói một câu với nam tử nào đó, về nhà liền bị đánh.
”“Sao lại có loại người vũ phu này chứ!” Chỉ Dao giận đến nỗi đứng lên, thế này thì đâu có khác biệt gì với đàn ông vũ phu hay bạo hành gia đình ở kiếp trước.
“Ai, khi trước cũng là A Long uống rượu, ở bên ngoài nghe nói A Long tẩu cùng nam tử khác nói chuyện, về nhà liền cứ như phát điên mà đánh tẩu ấy.
Lúc thi thể được khiêng ra ngoài, não và ruột đều bị lòi cả ra ngoài, cả khuôn mặt đều biến dạng méo mó.
” A Kha nhớ đến tử trạng của tẩu ấy liền