Dịch: Nhị Gia“Vậy! vậy thiên phú của ngươi! là bao nhiêu?”A Kha ấp úng hỏi, thực sự từ trước đến nay chưa từng nghe nói đến người nào chỉ cần một đêm đã lĩnh ngộ được khí cảm cả.
“Đại khái khoảng thập cấp đi?” Chỉ Dao hơi nghiêng đầu, có chút không chắc chắn nói, dù sao nàng cũng là thiên linh căn, chắc sẽ được tính là thập cấp đi?A Kha trực tiếp bị dọa đến lùi về vài bước, mặt dại ra nhìn Chỉ Dao.
Một lúc lâu sau, mới ngây ngốc cười: “Thập cấp? Thập cấp thì tốt!” Như vậy nàng ta sẽ có cơ hội không phải gả cho A Long rồi.
Phải biết rằng thiếu chủ là thiên tài của bộ lạc Mộc Kỳ cũng mới là thiên phú ngũ cấp, chỉ là không biết những thiên tài của bộ lạc khác thì có thiên phú như thế nào.
“Ân, vì vậy ngươi tin ta, không bao lâu nữa ta liền có thể đánh bại hắn!” Chỉ Dao tự tin bảo đảm, dù sao khi trước nàng dẫn khí nhập thể cũng chỉ mất một buổi tối, nửa tháng đã là thời gian dư dả rồi.
Chỉ là ở nơi đây huyền khí không dồi dào như Vạn Kiếm Tông, công pháp này cũng không được cao cấp như kiếm quyết.
“Chỉ Dao, ngươi thật tốt.
” A Kha cảm động lao về phía Chỉ Dao, cứ thế ôm lấy nàng.
Chỉ Dao bị nàng ấy lao đến khiến cho phải lùi về sau vài bước, suýt nữa đã bị vẹo thắt lưng, may mà cơ thể nàng đã cường tráng lên không ít! !.
.
Ba ngày sau, Chỉ Dao từ trong tu luyện tỉnh lại, cảm nhận được cơ thể ngày càng tráng kiện hơn, trong lòng rất thỏa mãn.
Nàng hiện nay đã thăng cấp lên Cố Thể, trở thành Thể sĩ kỳ tầng thứ nhất rồi.
Đi ra cửa đến một nơi đất trống, Chỉ Dao bắt đầu mặc niệm công pháp, đánh ra một quyền.
Chỉ thấy một cỗ khí kình phát ra khiến không khí xung quanh hơi vặn vẹo một chút.
Chỉ Dao chau mày, uy lực của Thể sĩ kỳ tầng thứ nhất cũng quá yếu đi? Vậy thì tên A Long kia dựa vào đâu mà càn rỡ như vậy?Thực ra điều Chỉ Dao không rõ là, uy lực yếu thực chất là vì công pháp nàng học quá yếu.
Liên tiếp đánh ra mấy quyền nữa, sự kích động trong lòng chẳng còn lại gì, ni mã, cái này với quyền cước của người bình thường có gì khác biệt chứ!!Chắc chắn ngay cả A Kha nàng cũng đánh không lại.
Trong lòng một trận thất bại, Chỉ Dao cũng hết cách, đành quay lại