-lão đại kế hoạch thất bại rồi.tên sát thủ quỳ xuống dưới chân người đàn ông mặc đồ đen,cả người run lên bần bật.
cạch, cây hoa được cắt làm đôi.người đàn ông đôi mắt đáng sợ,nhìn người đang quỳ dưới đất.
-thất bại!vậy thì ngươi cũng không cần sống nữa đâu.người đâu lôi hắn xuống.
-ngươi đang nói đám người này,đầu của đám người canh gác ngoài cửa lần lượt được ném xuống.huyết vô lãnh gương mặt lạnh tanh ngồi trên chiếc ghế.chân bắc chéo,xung quanh là những người được huyết gia huấn luyện.
-ngươi sao ngươi vào được đây.người đàn ông gương mặt sợ hãi ,mồ hôi chảy ròng ròng nhìn anh.
-trước khi hỏi câu này sau ngươi không tự hỏi huyết gia là những ai,ông già à ông đừng quên người mạnh nhất bạch đạo mộ thiên tầm.ông trùm nắm giữ tất cả đường lưới ngoại giao ở chính quyền các nước chứ.
-hừ bọn họ thì là cái thá gì chứ,kể cả con của của họ cũng không khác gì phế vật.
-hử.ông chê lưỡi mình dùng quá lâu rồi đúng không ông già.
-ngươi thì làm được gì chứ.
-kẻ thay thế như ông chắc phải biết rõ lắm chứ.
-mày mày làm sao biết được.
-người đâu đem lưỡi ông ta ,cắt đi cho ta.
-không các người không được làm thế tôi sẽ khai ai là người đứng sau mà
-a dù không muốn nhưng tôi phải nói với ông rằng,chủ nhân của chúng tôi sớm đã biết người đứng sau rồi.nhưng đối với kẻ cả gan dám lừa dối chủ nhân thì nên nhận kết cục sống không bằng chết đi là vừa.
-đừng mà làm ơn tôi chỉ là bị ép thôi gia đình tôi còn có mẹ già cần chăm sóc mà,làm ơn tha cho tôi.
-tha,vậy lúc các người nhắm bắn con bé các người có tha cho nó không,nếu như hôm nay con bé không qua khỏi thì ta sẽ lấy máu của tổ chức các ngươi,để tế cho nó.vô lãnh khuôn mặt đáng sợ nhìn kẻ đang quỳ dưới chân mà nghiến răng nghiến lợi nói.
-không không................aaaA......A
-hừ có dùng máu mấy người các ngươi cũng không đủ đâu.
[...]
cô thức dậy trong không gian một màu trắng xóa,cô cứ đi,... đi mãi cho đến khi gặp một đứa bé vẫn đang khóc.
-ư.cô không nói được chỉ kêu ra những âm thanh không thành tiếng
-hức chị ơi...tại sao hôn phu của em lại không thích em,hắn ta còn nói em không bằng 1 góc đám tình nhân của hắn.đứa bé gái khóc lóc nức nở ôm chầm lấy cô.cô không nói chỉ lẳng lặng xoa đầu đứa trẻ
-..."đứa trẻ này rốt cuộc là ai tại sao mình lại có chút quen mắt"
-chị không nói vậy,ở đây là không gian chị không bị giam cầm bởi thân thể đâu,chị cứ nói đi.đứa trẻ dụi dụi mắt nghiêng đầu nhìn cô hỏi
- đây.....là ...đ...â...u,tại sao .cô chưa nói hết đứa trẻ đã dành lời trước
-là không gian ạ,chị không nhớ vì sao chị vào được đây ạ.
-...cô lắc đầu tay nắm chặt lấy lấy chiếc váy.
-không nhớ cũng chẳng sao dù sao thì em cũng sắp tan biến rồi.
-tan biến,..em ...là...ai?
-chị nhìn em không thấy quen sao,em chính là chủ nhân thân thể chị đang dùng đây
-đòi..lại sao.
-ý..chị nghĩ em là người keo kiệt như thế sao.đứa trẻ phồng miệng chu chu môi nói.chỉ là em sắp tan biến rồi nên mới vào được không gian này thôi.
-...em
-hì chị ơi đừng để ai bắt nạt nhá,nếu đứa nào dám bắt nạt chị