Một cơn đau quặn làm Bác Minh phải dừng công việc ngước lên nhìn đồng hồ.
Đã gần một giờ chiều rồi sao? Thảo nào dạ dày hắn lại biểu tình rồi.
Bác Minh tháo kính ngồi day day thái dương rồi bất giác ngẩn người.
Hiểu Linh nói hôm nay sẽ trở về nhỉ? Lần trước gọi điện nói chuyện cô ấy đã bảo như vậy.
Bác Minh bất giác cười khổ.
Đã bao lâu rồi hắn không được một ngày tử tể ở cùng cô ấy nhỉ.
Cố Thừa Minh đáng chết, có giao việc cho Hiểu Linh làm cũng không cần nhiều như vậy chứ.
Hắn vươn vai một chút rồi với lấy điện thoại ra xem tin tức.
Bác Minh luôn có thói quen để im lặng mỗi khi nghiên cứu án kiện.
Hắn không muốn mạch suy nghĩ của mình vì một cái thông báo nào đó mà bị xao nhãng.
Nhưng có lẽ sau lần này, dù bất cứ chuyện gì đang xảy ra hay hắn đang làm cái gì cũng sẽ luôn mở chuông ở chế độ lớn nhất.
Tin nhắn zalo vừa mở ra… Bác Minh đứng bật dậy trân trân nhìn vào dòng tin mà Hiểu Linh để lại:
- Em bị bắt cóc.
Đang trên đường, vẫn không biết điểm đến.
Không thể nghe điện thoại.
Tay Bác Minh vô thức run lên.
Tin nhắn đã được gửi từ hai tiếng trước.
Việc chia sẻ vị trí đã không còn tác dụng..
Hiểu Linh hai tiếng trước….
hắn tâm loạn như ma..
Cô ấy nhắn cho hắn cũng chắc chắn sẽ nhắn cho những người còn lại.
Biết đâu…
Bác Minh nhanh chóng tìm tên nhóm 1 2 3 4 5 … trong nhóm không hề có một động thái nào.
Bọn hắn đều không biết Hiểu Linh xảy ra chuyện sao? Trái tim Bác Minh như bị ai bóp nghẹt.
Đến thở cũng trở nên khó khăn.
Hắn run rẩy nhấn vào nút gọi nhóm…
Chuông đổ… một hồi… hai hồi… Du Nhiên online:
- Có chuyện gì vậy? Tôi vừa từ phòng mổ ra, chưa kịp uống ngụm nước nữa.
Bác Minh chưa kịp nói gì thì thấy Thừa Minh cũng nhận cuộc gọi:
- Nói nhanh đi.
Tôi đang bận.
Tần Mặc Nghiên lúc đó cũng vừa vặn xuất hiện.
Ân..
nam nhân này chính thức được kết nạp vào nhóm 1 2 3 4 5 cách đây ít ngày.
Bác Minh nghe cách nói chuyện của hai nam nhân kia liền cũng biết bọn họ còn chưa đọc tin của Hiểu Linh.
Nghĩa là suốt hai tiếng qua, bọn hắn đã bỏ qua cơ hội tốt nhất để giải cứu cô ấy.
Bác Minh thật sự không muốn tha thứ cho bản thân mình nữa.
Rốt cuộc hắn luôn để điện thoại ở đó, chỉ cần chuông báo một tiếng hắn liền có thể biết rồi.
Bác Minh nhìn hết lượt mấy người rồi bất lực nói:
- Hiểu Linh bị bắt cóc hai tiếng trước.
Cô ấy có lẽ đã nhắn tin cho tất cả chúng ta nhưng không một ai để ý điện thoại.
Tôi cũng vừa cầm điện thoại cách đây ít phút và nhìn thấy tin cô ấy gửi.
Câu nói của Bác Minh như ngũ lôi oanh đỉnh khiến cả đám nam nhân đứng hình vài giây rồi lật đật mất hình khỏi giao diện để xem tin nhắn.
Tại sao có thể như vậy.
Tại sao đúng lúc Hiểu Linh cần bọn họ nhất thì không một ai trong số họ biết mà trả lời cô ấy.
Tuy tất cả đều rời màn hình trò chuyện nhưng Bác Minh biết bọn họ tất cả còn ở đó.
Hắn hỏi:
- Giờ chúng ta nên làm gì? Phải tập hợp lại một chỗ tìm cách cứu cô ấy ra.
Hiểu Linh khá nổi tiếng nên 95% đây là một vụ bắt cóc đòi tiền chuộc.
Nhưng chúng ta cần biết cô ấy có an toàn không ngay lúc này.
Mặc Nghiên tâm trầm đến đáy cốc.
Những người khác có thể nghĩ đơn thuần đây là một cuộc bắt cóc tống tiền, nhưng nếu đó là một thế lực khác đối đầu với Tần gia biết được Hiểu Linh là nữ nhân của hắn nên muốn bắt cô ấy để đối phó với hắn thì sao? Hiểu Linh nổi tiếng không phải ngày một ngày hai, nhưng tại sao lại là sau khi giữa bọn hắn có quan hệ thân mật thì cô ấy mới xảy ra chuyện.
Mặc Nghiên đáp:
- Tập trung về Tần gia đi.
Thừa Minh khuôn mặt âm trầm tỏa ra áp suất thấp:
- Có tập trung cũng là về Cố gia.
Bọn hắn gọi điện đòi tiền chuộc cũng sẽ là gọi cho Cố Thừa Minh tôi.
Hắn đang sắp phát điên lên khi đọc tin nhắn Hiểu Linh gửi cho hắn.
Em ấy bây giờ ra sao? Liệu có an toàn không? Rốt cuộc là kẻ nào dám đụng tới Hiểu Linh chứ? Thừa Minh rà soát trong đầu một loạt những đối thủ trên thương trường, những con tốt thí bị hắn thâu tóm hạ gục, những kẻ trong hội đồng cổ đông luôn đối đầu với hắn.
Trong những kẻ đó, rốt cuộc là ai? Thừa Minh hắn mà tìm ra người đứng sau vụ bắt cóc này thì cả gia tộc ba đời nhà đó không kẻ nào thoát khỏi sự trả thù của hắn.
Ánh mắt Thừa Minh