Bóng trắng bỗng bay bổng lên trần nhà tránh được chiếc cờ của Gia Cát Tiên Sinh phất đến.
Nó cất giọng cười âm u:
- Khục khục khục!
Thanh âm này nghẹn ngào khó chịu, làm người ta nghe xong nhất định sởn tóc gáy.
Bây giờ đang là ban ngày ban mặt còn như vậy nếu là nửa đêm thì quả thật sợ hãi đến tè cả ra quần.
- Ta lạnh quá! Các ngươi bức ta đến mức này chỉ có cách là nhận lấy cái chết! Bạch quỷ rít lên giận dữ.
Từng sợi tóc đen nhánh rối tung rối bù trên đầu của bóng trắng bỗng vươn dài ra bốn phương tám hướng tấn công vào mọi người trong căn phòng.
Thái Tử Hồ Du thấy vậy kinh hãi hô lớn:
- Cẩn thận!
Nói xong hắn rút thanh kiếm bên hông ra thủ thế chuẩn bị sẵn sàng.
Tứ đại danh bổ không chút chậm chễ dùng kình lực của mình tạo ra một kết giới hình lập phương bằng tiên thiên khí ngăn cách mọi người với bạch quỷ.
Những ngọn tóc như con rắn đen lao vào va chạm kết giới phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Tiểu Long Nữ và Lý Mạc Sầu có thể phát hiện thấy trên kết giới sau khi va chạm đã xuất hiện một loạt vết nứt.
Hai nàng thở dốc dồn dập:
- Không ngờ lực công phá của bạch quỷ lại mạnh mẽ như vậy.
Cả bốn người thần bổ gộp lực tạo ra kết giới thế mà có dấu hiệu sắp bị hủy hoại!
Gia Cát Tiên Sinh trông thấy vậy bèn hừ lạnh:
- Dám tấn công hại người trước mặt ta.
Xem đây: Cờ Vạn Tượng, thu!
Chiếc cờ trên tay của ông ta bỗng biến lớn bay lên phía bạch quỷ hút cả thân hình nó vào trong.
Nữ quỷ gào lên dãy dụa:
- Đáng chết nhân loại! Các ngươi sẽ phải trả giá...!
Giọng nói của nó nhỏ dần đi cho đến khi hoàn toàn bị chiếc cờ hút hết.
Gia Cát Tiên Sinh thở phào nhẹ nhõm:
- Phù! Thế là xong.
Cao Thái Úy bây giờ ông có thể yên tâm rồi.
Công tử nhà ông hiện tại đã không có nguy hiểm gì cả.
Cũng may đây mới chỉ là bạch quỷ mà thôi.
Nếu đụng độ phải huyết hay hắc quỷ thì ta cũng không dám cam đoan bảo đảm là trừ được.
Thái Tử Việt quốc cũng đi đến vỗ vai Cao Thái Úy:
- Chúc mừng ngài đã cứu được lệnh lang.
Nếu có vấn đề gì cứ gọi ngự y đến trợ giúp.
Ta có một viên huyền đan đây ngài cho con trai của mình dùng sẽ nhanh chóng hồi phục sức khỏe.
Cao Thái Úy vội vàng đáp lễ:
- Cám ơn Gia Cát Tiên Sinh và Thái Tử đã giúp đỡ.
Lão phu vô cùng biết ơn.
Ông ta rối rít cảm tạ từng người một.
Sau đó, ra lệnh cho hạ nhân mở tiệc thết đãi nhưng Hồ Thái Tử và Gia Cát Tiên Sinh không ai muốn ở lại bèn cáo từ rời đi.
Ra đến bên ngoài Hồ Du bỗng quay sang Gia Cát Tiên Sinh nói:
- Ta từ lâu nghe đến Lục Phiến Môn rất giỏi điều tra phá án nay được tận mắt nhìn thấy ngài ra tay trừ tà ma thật là vô cùng ngưỡng mộ.
Ha ha ha.
Thái Tử quá khen dù sao chức trách nhiệm vụ của ta mà thôi.
Gia Cát Tiên Sinh cười nói.
Thái Tử đột nhiên rút từ trong túi trữ vậy ra một bức họa đưa vào tay Gia Cát thần hầu.
Miệng nói:
- Ông có thể giúp ta một việc được chăng.
Ta cần tìm tung tích của cô gái trong bức hình này.
Cô ta trước đây là đệ tử của Bí Cung nhưng sau đó đã bỏ khỏi cung trốn ra ngoài.
Nếu Lục Phiến Môn của ngài tra được chút thông tin gì hãy báo gấp cho ta.
Cô gái này đối với ta rất quan trọng.
Gia Cát Tiên Sinh cầm lấy bức họa mở ra xem.
Bên trong vẽ một cô gái rất xinh đẹp.
Ông ta nhìn kĩ có nét hơi giống Du Hương.
Trong đầu ông nhanh chóng nghĩ thầm:
- Xem ra vị Thái Tử này không hay biết rằng người mình cần kiếm đang ở ngay trước mắt.
Nhưng vì giữ bí mật cho Du bổ khoái ta không tiết lộ cho thái tử biết được.
Nghĩ xong ông ta bèn cất giọng:
- Thái tử yên chí đi.
Thám tử của ta sẽ đi tìm tung tích của cô ta ngay.
Nếu có thông tin gì sẽ báo sớm cho ngài biết được.
- Vậy ta cám ơn tiên sinh trước.
Cáo từ.
Thái tử dơ tay chào Gia Cát Thần Hầu rồi bước lên xe ngựa.
Lãnh Huyết kèm tam vị danh bổ và hai vị phái Cổ Mộ cùng Du Hương tiến đến gần Gia Cát xem bức họa trong tay của ông.
Mọi người đồng thời kêu lên kinh ngạc:
- Ồ! Cô gái này thật xinh đẹp!
Du Hương bất ngờ, người trong bức