Lương Tiểu Oản
Editor: Con trym nhỏ xinh
______________
Đây là kính thiên văn bản nhất do phòng thí nghiệm đưa ra, có thể thấy được Tn8, nhưng chắc chắc sẽ không nhìn thấy rõ ràng như cái của Viện Khoa học và nước Mỹ. Cái của Viện Khoa học rất lớn, kết cấu phức tạp, Cố Thanh Thanh đã dùng thử một lần, có thể thấy đó là một hành tinh màu xanh, rất giống với Trái Đất, nhưng nếu cô muốn xem thì phải viết báo cáo.
Cái cô muốn mua chính là bản đơn giản của phiên bản gốc, chỉ bán tại phòng thí nghiệm của nhà trường và một số tổ chức chính quy, các cá nhân như cô không thể mua được! Cho nên cô đã nhờ thầy Lý Chuyên, thầy mua giúp cô, cô chỉ cần đem về là được!
Sau khi gửi tiền qua, Cố Thanh Thanh đi mua một ít màn hình(?), tới lúc đó khi kết nối có thể thấy được các hình ảnh trong kính thiên văn, cho các võng hữu cùng xem, đây là thứ bọn họ đã chi tiền ra mua!
Liên hệ công ty chuyển nhà, đồ đạc không nhiều lắm, nhưng sách lại có rất nhiều, cô xem chúng như là bảo bối, nên khi dọn rất cẩn thận. Công ty chuyển nhà chuyển rất nhanh, mới nửa ngày đã chuyển hết tất cả qua, còn sắp xếp gọn lại phần lớn đồ đạc trong nhà. Cố Thanh Thanh nói cảm ơn mãi, trong đó có một anh trai hai mấy đỏ mặt ngỏ lời, "Nữ thần có thể chụp chung một tấm với tôi không?"
Lần đầu tiên Cố Thanh Thanh nhận ra, cô cũng là một người nổi tiếng?! Anh trai sung sướng cầm di động đi rồi, Cố Thanh Thanh tiếp tục sắp xếp đồ đạc, quét dọn căn phòng.
Vì vận chuyển bằng đường biển nên mất tận nửa tháng, mà kính thiên văn không phải đồ vật quan trọng gì, quy trình di chuyển có chút chậm, cô đếm từng ngày từng ngày chờ kính thiên văn được gửi về.
Thứ bảy hôm nay Cố Thanh Thanh học tại Viện khoa học Quốc gia, có rất nhiều chuyên gia đang làm thí nghiệm ở đây, cô phải hỗ trợ ghi lại số liệu và làm một ít thao tác đơn giản, các giáo viên đều rất tốt, một bên làm thí nghiệm một bên giảng giải cho cô. Mãi đến 12 giờ khuya mới về đến nhà, rửa mặt các kiểu rồi nằm lên giường, mở Weibo ra. Có nhiều người trả lời bình luận, cũng có nhiều tin nhắn riêng, cô xóa hết tất cả các tin nhắn quảng cáo, có nhiều võng hữu quan tâm cô.
'Ning gia có vận' đã nhắn riêng mười mấy tin cho cô, nào là phàn nàn về anh của cô ấy, nói rất nhớ cô, còn hỏi khi nào cô sẽ phát sóng trực tiếp. Hùng Đa Đa cũng nhắn tin cho cô, cũng nhắn chào hỏi. Có rất nhiều tin nhắn chào hỏi khác, thêm hai vạn nữa. Nhìn lướt qua chủ yếu là hỏi thăm cô, còn có một tin nhắn là lạ, tên "Lương Tiểu Oản", đã nhắn cho cô: #*:", cô không hiểu nghĩa của nó là gì.
Khuya rồi, không có tin nhắn hồi âm nào, đặt báo thức 7 giờ sáng xong liền ngủ.
Cố Thanh Thanh có thói quen chạy bộ vào buổi sáng, thân thể là thành công của cách mạng, mấy người như cô thường xuyên ngâm trong phòng thí nghiệm mấy ngày liền, thân thể rất khó chịu. Đọc sách vào buổi sáng được một lúc, trong lúc suy ngẫm về "Thiên hà xoắn ốc" thì nhận được điện thoại từ đàn anh.
"Xong rồi?" Cố Thanh Thanh hưng phấn hỏi!
"Ừ, xong rồi, em đi tới phòng giáo viên của Viện khoa học Quốc gia đi, anh nói cho em chút chuyện này."
Cố Thanh Thanh cúp điện thoại, kích động mà đạp xe tới Viện khoa học Quốc gia, cô rất muốn biết trong cuộc hội thảo đã nói gì.
Cách đó không xa có một chiếc xe Bentley màu đen bóng loáng dừng ở ven đường, Lương Tri Kiều thấy con gái luôn nhìn ra ngoài cửa xe, mặt đã dán lên cửa rồi.
"Nhìn gì vậy?" Lương Tri Kiều ôm con gái lên hỏi, vốn tưởng rằng bé cũng sẽ không trả lời.
"Thanh Thanh, Thanh Thanh!" Lương Tiểu Oản kéo ống tay áo anh.
Cố Thanh Thanh? Lương Tri Kiều nhìn thoáng ra phía sau, không có nhìn thấy ai hết. Anh không biết nữ sinh này, nhưng anh không ngại cảm ơn cô.
Lương Tiểu Oản là hồi anh còn trẻ tuổi phạm sai lầm, người phụ nữ kia muốn sinh hạ đứa con cho anh, nhân lúc anh ra nước ngoài. Người phụ nữ đó ôm đứa trẻ qua Lương gia, mẹ Lương gọi điện hỏi anh, tuổi trẻ bồng bột, gặp trúng chuyện này chỉ biết tức giận, không có một chút ý thức phải trách nhiệm nào.
Chỉ nói mình sẽ không nhận đứa trẻ và cũng sẽ không đưa một phân tiền nào, lại không nghĩ rằng lòng mẹ lại độc ác đến như vậy. Lương Oản vẫn luôn bị người phụ nữ đó hành hạ đến năm 6 tuổi, không nói, tránh tiếp xúc với bất kỳ ai, mỗi lần người phụ nữ đó uống rượu sẽ đánh bé. Đến tên bé cũng không có, hộ khẩu cũng không.
Năm ngoái Lương Tri Kiều nhận được cuộc gọi đến từ cục cảnh sát, nói rằng con anh đang ở đồn cảnh sát, lúc anh chạy tới thấy một người phụ nữ trang điểm đậm và một đứa trẻ gầy rộc, đen nhẻm mang một cái áo phông rộng. Lương Tri Kiều vừa thấy khuôn mặt tương tự một phần với anh mà hốc mắt đều, người phụ nữ đó buôn ma túy nên bị bắt, cảnh sát tìm được Lương Tiểu Oản dưới gầm giường khi đang khám xét nhà.
Lương Tri Kiều mang Lương Tiểu Oản về mới biết tình hình nghiêm trọng đến chừng nào, cái gì bé cũng không biết, toàn thân thương tích, tự bế,thậm chí còn bị bệnh đau dạ dày, một đứa bé 6 tuổi bị bệnh đau dạ dày! Bé không thể nào ăn được đồ ăn chín bình thường, có khi người phụ nữ kia vứt một đống ra nền nhà, bé đói bụng quá nên chỉ biết thấy gì ă n đó, rau xà lách, gạo sống...
Anh rất áy náy. Đưa con gái đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý, mời rất nhiều giáo viên tâm lý về dạy bé, nhưng hiệu quả lại rất nhỏ. Bé học rất chậm, lúc giáo viên dạy bé bé cũng không nghe, chỉ bé viết chữ cũng không viết, chỉ biết ngồi ngây ngốc. Học một năm chỉ biết ăn cơm với cầm bút, nói chuyện thì chỉ nói được vài chữ, đôi khi cả một tuần cũng không nói lấy một chữ!
Công việc Lương Tri Kiều lại nhiều, không thể ở bên con gái nguyên một ngày,chỉ có thể nhớ mong trong lòng. Thẳng đến khi anh về nhà vào thứ tư thấy con gái đang ngồi đối diện máy tính viết chữ, là một cô gái rất xinh đẹp phát sóng trực tiếp viết cái gì đó, bé cũng viết theo, tuy rằng con gái vẽ ra một nhúm lộn xộn, Lương Tri Kiều lại kích động đến mức xém chảy nước mắt.
Bảo mẫu đặc biệt thích Cố Thanh Thanh, ở nhà xem phát sóng trực tiếp, Tiểu Oản cũng xem theo, sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, bé cứ ôm điện thoại khư khư không chịu trả lại cho bà. Bảo mẫu đăng ký Weibo cho Tiểu Oản, bé học cái này rất nghiêm túc, nhưng cũng chỉ biết mở ra, bấm vào Cố Thanh Thanh! Sau khi Lương Tri Kiều biết liền thưởng cho Cố Thanh Thanh 10 vạn, cho Tiểu Oản một cái máy bảng, hình nền là ảnh chụp màn hình Cố Thanh Thanh phát sóng trực tiếp, bé ôm cả ngày, xem là bài bối. Đúng là một