Cảnh Ngọc Ninh im lặng nhìn cô ta: “Ồ, lòng tốt à?”
Cô cười lạnh một tiếng: “Nếu như là lòng tốt, vậy tại sao lại không cho cô? Dù sao thì cô mới là cháu gái mà bà ấy thương yêu nhất, không đúng à?”
“Cảnh Ngọc Ninh.”
Cảnh Minh Đức tức giận quát lớn.
Cảnh Diệp Nhã lộ ra biểu cảm ủy khuất.
“Chị, chị biết rõ là em đã có anh Ngạn Bân rồi, sao chị còn có thể nói như vậy được chứ, hơn nữa bà nội vẫn luôn rất yêu thương chị, chỉ là bản thân chị…”
“Đủ rồi. Xin ủng hộ team truyen one bằng cách truy cập trực tiếp vào truyen.one ”
Vương Tuyết đánh gãy lời của cô ta, quay đầu nhìn Cảnh Ngọc Ninh, trong mắt có ánh sáng lướt qua.
“Cô cứ việc nói thẳng đi, hôn nhân này cô có đồng ý hay không?”
Cảnh Ngọc Ninh nhìn Hứa Thiên Hồng.
Hai mắt của đối phương đang nhìn chằm chằm vào mình, cho dù là sau khi đã nghe thấy những lời nói kia, vẫn không hề có ý lùi bước.
Xem ra là ngay cả mối quan hệ của cô với Lục Trình Niên, Vương Tuyết cũng đã nói với ông ta rồi.
Ồ, đã không sợ chết, vậy thì cô cũng sẽ tác thành cho ông ta!
Cô nhẹ giọng nói: “Tôi cũng không có nói là không đồng ý.”
Hai mắt của Vương Tuyết sáng lên: “Nói như vậy là cô đồng ý rồi?”
“Mốt tôi đồng ý thì cũng được, nhưng mà trong khoảng thời gian này tôi muốn chuyển về đây sống.”
Cảnh Diệp Nhã lập tức nhíu mày lại: “Chị, không phải là chị vẫn có chỗ ở của riêng mình à?”
Cảnh Ngọc Ninh giống như cười mà không phải cười nhìn cô ta.
“Không phải là các người đã nói tôi với Lục Trình Niên không phải là mối quan hệ lâu dài à, đã như vậy thì tôi cũng nên chuyển ra ngoài.”
“Nhưng mà chị cũng còn căn hộ của mình mà…” Truy cập truyen.one đọc full nhé.
“Nói như vậy là các người không đồng ý? Đã như vậy thì quên luôn đi.”
Cảnh Ngọc Ninh đang nói, Vương Tuyết vội vàng nói: “Chuyện này tôi đồng ý.”
Bà ta hơi dừng lại một chút, thấp giọng nói: “Tốt xấu gì thì cô cũng là đứa nhỏ của nhà họ Cảnh, xuất giá đương nhiên cũng phải được gả đi từ nhà họ Cảnh, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, ai cũng không cho phép có ý kiến gì.”
Cảnh Diệp Nhã thấy thế, mặc dù là trong lòng vẫn có chút buồn bực bởi vì Cảnh Ngọc Ninh chuyển về đây ở, nhưng mà chỉ cần vừa nghĩ đến cô sẽ lập tức được gả cho người như là Hứa Thiên Hồng, lại nhịn không được mà hưng phấn.
Không chỉ có cô ta, Hứa Thiên Hồng cũng vui mừng không thôi.
Người phụ nữ này rõ ràng lúc nãy còn lạnh nhạt nói mấy lời tàn nhẫn với ông ta, không ngờ vừa mới một chút xíu đã đồng ý chuyện hôn sự của bọn họ.
Đây không phải là có cảm giác cái bánh từ trên trời rơi xuống à?
Ông ta kích động đến đỏ bừng cả khuôn mặt, vẫn luôn không ngừng xoa xoa tay.
“Đã như vậy rồi thì chúng ta quyết định thời gian đi.”
Dư Thanh Liên nói: “Cũng đúng dịp lắm, trước đó con có một người bạn xem ngày cho con gái của cô ấy, nói là cuối tuần này là một thời gian tốt, nhưng mà có điều là thời gian gấp quá.”
“Không gấp, không phải còn có một tuần nữa à?”
Cảnh Minh Đức vội vàng lên tiếng.
Hứa Thiên Hồng nghe nói như vậy thì lập tức càng kích động thêm.
“Cuối tuần này kết hôn quả thật là có hơi vội vàng, nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không kịp, tôi trở về thì sẽ lập tức chuẩn bị ngay, có làm như thế nào cũng sẽ không để cho em chịu thiệt.”
Cảnh Ngọc Ninh cong môi cười lạnh, không nói chuyện.
Vương Tuyết vừa cười vừa nói: “Đã như vậy rồi, thế thì làm phiền cậu nha, người trẻ tuổi bây giờ mới quen biết có ba ngày kết hôn nhanh cũng đều có, tính đến cuối tuần thì hai người đã quen biết một tuần rồi, cũng không tính là quá vội vàng. Về phần hôn lễ gì đó, sau này bổ sung thêm cũng không muộn.”
“Đúng vậy đó.” Cảnh Minh Đức cũng phụ họa theo: “Anh Hứa, nếu như thật sự không muốn để Ngọc Ninh chịu thiệt thòi, vậy thì chuẩn bị thêm chút sính lễ là được rồi.”
Xem thêm nhiều truyện hot nhé!
Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chàng Rể Cực Phẩm
Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh
Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
Con Dâu Của Nhà Giàu
Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi
Y Võ Song Toàn
Vừa mới dứt lời liền nhận được một ánh mắt cảnh cáo của Dư Thanh Liên đưa qua.
Ông ta lập tức ngậm miệng lại, quay đầu cẩn thận híp mắt nhìn sắc mặt của Cảnh Ngọc Ninh.
Nhưng mà ông ta nhìn thấy con gái nên lộ ra biểu cảm tức giận hoặc ít nhất là biểu cảm không vui vào lúc này, giờ phút này lại đang cầm thìa uống nước canh, một chút cảm xúc không vui cũng không có.
Giống như bọn họ đang thảo luận với nhau là một chuyện khác, hoàn toàn không có liên quan gì đến cô.
Cảnh Minh Đức có chút ngơ ngác.
Hứa Thiên Hồng cười nói: “Đương nhiên là phải chuẩn bị sính lễ rồi, hôm nay tôi trở về sẽ bắt đầu làm ngay, tuyệt đối sẽ không để hai người thất vọng đâu.”
Cảnh Minh Đức lấy lại tinh thần,