Đừng nói là đám người Tạ Nhị, ngay cả Quý Vân Thư luôn trầm ổn bình tĩnh nhất cũng không khỏi hung hăng chấn động một cái.
Anh ta đỡ cái mắt kính gọng vàng ở trên sống mũi, hỏi: “Anh Niên, thật hay là giả vậy? Anh… sẽ không phải là bởi vì nghe thấy những lời đồn ở bên ngoài, cho nên cố ý tạo ra một người như vậy đó chứ.”
Mặc dù Phó Viễn Hàng và Lục Trình Niên có mối quan hệ thân thiết với nhau, nhưng mà anh ta lại hiểu rõ sức khỏe của Lục Trình Niên nhất.
Nguyên nhân không có cái gì khác, chỉ vì gia đình của anh ta làm nghề y rất nổi tiếng, hơn nữa còn là loại rất ngầu, chỉ xem bệnh cho những lãnh đạo cấp cao ở trong nước.
Bởi vì tình cảm anh em với đám người của Lục Trình Niên đặc biệt tốt, cũng tiện thể kiểm tra sức khỏe cho bọn họ.
Chính vì vậy cho nên trong lòng của anh ta biết rằng Lục Trình Niên căn bản cũng không phải là gay.
Cho dù là tính hướng giới tính hay là công năng thì đều bình thường hết đó.
Về phần tại sao lại không tìm phụ nữ, có lẽ là bởi vì nguyên nhân khác.
Lục Trình Niên nhìn anh ta một cái, cười nhạt nói: “Lần sau gặp nhau chẳng phải là sẽ biết rồi à?”
Quý Vân Thư bất ngờ, ý thức được chuyện này là thật, lập tức cũng cảm thấy hứng thú.
“Xem ra vẫn là phong thủy của Nam Thành tốt, anh ở nước ngoài hay là ở Kinh Đô cả mấy chục năm cũng không đụng chạm vào phụ nữ, lần này đến Nam Thành chưa tới nửa năm mà ngay cả vợ cũng có rồi. Ôi chao, tốc độ này còn nhanh hơn so với cưỡi tên lửa nữa đó.”
Lục Trình Niên cười nói: “Đừng có ghen tị, có ghen tị cậu cũng không tìm được đâu.”
Quý Vân Thư cảm thấy có một con dao đâm thật sâu vào trong lòng của anh ta.
Tạ Nhị cười nói: “Em cảm thấy rất tò mò, là thiên kim của gia đình nào lại có thể lọt vào trong mắt của anh Niên chúng ta vậy. Lần sau anh Niên dẫn người ta đi theo nha, nếu như em không nhìn kỹ thì không được đâu đó.”
“Cũng chưa chắc đâu, nói như thế nào thì cũng là chị dâu, lúc nào mang trở về Kinh Đô, đến lúc đó tụ họp với nhau sẽ càng náo nhiệt hơn.”
“Đúng vậy đó, chắc là hai người sắp trở về Kinh Đô rồi nhỉ?”
Lục Trình Niên gật đầu: “Sắp rồi, qua một khoảng thời gian ngắn nữa.”
“Được rồi, đến lúc đó bọn em sẽ chờ hai người ở Kinh Đô.”
“Chờ cái gì mà chờ chứ, ngày mai tôi phải gặp mới được.”
“Nhìn bộ dạng gấp gáp của cái tên khỉ Tạ Nhị này đi, hahaha…”
Bầu không khí ở trong phòng bao hòa hợp vui vẻ, đúng lúc này điện thoại di động của Lục Trình Niên lại vang lên.
Tạ Nhị lập tức trêu ghẹo nói: “Ôi chao, sẽ không phải là chị dâu nhỏ thúc giục anh Niên về nhà đó chứ.”
Phó Viễn Hàng ngồi cách Lục Trình Niên gần nhất, hơi nghiêng người qua liếc nhìn một cái, quả nhiên nhìn thấy trên màn hình điện thoại của Lục Trình Niên hiển thị hai chữ.
Vợ yêu.
“Ây da ây da, cẩu lương làm người ta ngập mặt, lớn biết bao nhiêu rồi mà còn làm mấy chuyện nhàm chán như vậy, cũng không thấy buồn nôn nữa chứ.”
Lục Trình Niên hừ lạnh một tiếng: “Cậu có muốn buồn nôn mà có ai cho buồn nôn à?”
Phó Viễn Hàng: “…”
Cho nên tại sao cẩu độc thân lại cứ thích nói nhiều vậy chứ?
Lục Trình Niên không tiếp tục để ý tới bọn họ nữa, đứng dậy đi ra bên ngoài nghe điện thoại.
“Ngọc Ninh, bận xong rồi hả?”
Giọng nói của anh dịu dàng, mang theo một tia ấm áp mà người ngoài khó mà nghe được.
Nhưng mà ở đối diện lại truyền đến âm thanh không được bình tĩnh mềm mại giống như là ngày thường của Cảnh Ngọc Ninh, mà là mang theo chút suy yếu và gấp gáp.
“Lục Trình Niên, bây giờ anh có tiện đi ra ngoài không?”
Tất nhiên là Lục Trình Niên đã nghe ra được trong giọng nói của cô không thích hợp, mày kiếm hơi nhíu lại.
“Em sao vậy?”
“Em… em bị hạ thuốc rồi, ở nhà họ Cảnh.”
Người đàn ông biến sắc.
“Tôi lập tức đến ngay.”
Lục Trình Niên vội vàng đi vào trong phòng bao, ngay cả thời gian nói tiếng chào với những người ở đây cũng không có, cầm lấy áo liền vội vàng đi ra ngoài.
Đám người nhìn thấy sắc mặt của anh không đúng, cũng vội vàng đứng dậy theo.
“Anh Niên, có chuyện gì vậy?”
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Sắc mặt của Lục Trình Niên âm trầm, nói: “Ngọc Ninh xảy ra chuyện rồi.”
…
Cảnh Ngọc Ninh nói chuyện điện thoại xong thì cũng không ngồi ở trên giường chờ đợi nữa.
Cô đi đến bên cửa sổ nhìn xuống phía dưới lầu.
Biệt thự nhà họ Lục tổng cộng có ba