Loại thuốc này chỉ có thể bỏ vào trong rượu, cộng thêm bạn có hứng thú với đối phương mới phát huy được tác dụng.
Nếu không, hiệu quả của thuốc chỉ là một loại thuốc mê thông thường.
Mặc dù vẫn sẽ khiến cơ thể có chút khó chịu, nhưng nó không mạnh như thuốc kích dục.
Cảnh Ngọc Ninh không hề biết hàm lượng của loại thuốc này, cô dựa vào ghế sau, chỉ cảm thấy đầu mình choáng váng, ý thức mơ hồ.
Mí mắt nặng trĩu, làm thế nào cũng không mở ra được.
Mấy lần cô cô gắng để bản thân mình tỉnh táo một chút nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Cho dù chỉ là cắn vào đầu lưỡi mình, dường như răng cũng không có lực, không thể cắn được.
Tài xế ở phía trước liếc nhìn qua kính chiếu hậu, cuối cùng cũng nhận ra sự bất thường của cô.
“Cô gái, cô không sao chứ?”
Cảnh Ngọc Ninh không nói gì.
Không phải là không muốn nói mà là thực sự không còn sức để nói.
Tài xê lại hỏi: “Tôi thấy dáng vẻ này của cô rất bất thường, có phải là cô cảm thấy không thoải mái? Hay là tôi đưa cô đến bệnh viện nhé!” Cảnh Ngọc Ninh vẫn không nói gì.
Ý thức ngày càng mơ hồ, đầu óc dường như rơi vào một mớ hỗn độn.
Cả người trở nên yếu ớt không còn một chút sức lực nào, cả người có một cảm giác giống như đang ở trong mộng.
Ngay cả đối với những thứ xung quanh, giác quan dường như cũng trở nên không rõ.
Tài xế đợi một lúc, vẫn không thấy có trả lời.
Nhìn qua gương chiếu hậu, chỉ thấy cô dường như đã hôn mê, đôi mắt hiện lên một tia ánh sáng tối.
Một cô gái xinh đẹp như vậy, lại say thành như vậy.
Thấy khuôn mặt cô đỏ bừng, lúc nãy lại trông có vẻ khó chịu, không phải là bị bỏ thuốc đấy chứ!
Ông ta làm tài xế taxi đã nhiều năm, bằng này tuổi người phụ nữ như thế nào mà chưa gặp qua chứ?
Người phụ nữ này giữa đêm lại đi đến một nơi cao cấp như Lục Viên, vừa nhìn đã biết không phải là một người phụ nữ đoan trang gì.
Nhiều nhất là người thứ ba được người có tiền nào đó bao nuôi, hoặc là tinh phụ, hừ! Người có tiền đúng là biết hưởng thụ, một người phụ nữ vừa nhìn là biết chính là ưu vật, thứ mà người bình thường cả đời cũng có được, lai có thể bị người có tiền đùa dỡn một cách tùy tiện như vậy.
Nghĩ đến đây, dục vọng trong mắt của người tài xế càng nặng, đặc biệt là nhìn thấy cái đùi trắng nõn, tinh xảo dưới váy của Cảnh Ngọc Ninh lộ ra, càng cảm thấy cơ thể mình giống như được châm lửa, nóng đến mức khiến người ta ngứa ngáy.
Chiếc xe rời khỏi chiếc cầu vượt, đi vào một đoạn đường tương đối hẻo lánh và vắng vẻ.
Tài xế nghiến răng, cuối cùng cũng đánh tay lái dừng lại bên lề đường.
Ông ta xuống xe, đi đến ghế sau, kéo cửa xe ra.
“Cô gái, tỉnh lại đi! Mau tỉnh lại đi!”
Ông tay đưa tay lên vỗ vào mặt Cảnh Ngọc Ninh.
Người phụ nữ ngồi trên ghế sau vân nhắm chặt mắt ngủ sâu, không có một chút dấu hiệu tỉnh lại.
Đôi mắt tài xế tối lại.
Ông ta liếc nhìn xung quanh một vòng, chắc chắn rằng xung quanh không có người, lúc này mới lên xe, đóng cửa xe lại.
….Lục Trình Niên lái xe đi về hướng Lục viên. Anh không không cho Tạ nhị và nhóm của anh ta đi theo, chỉ dặn Tô Thâm đi điều tra xem tối nay nhà họ Cảnh xảy ra những chuyện gì, còn bản thân anh thì một mình lái xe theo con đường đi đến Lục Viên để tìm.
Chỉ là tìm cả một đoạn đường cũng không thấy có dấu hiệu khả nghi.
Gọi điện thoại cho cô, điện thoại cũng ở trong trạng thái không có người trả lời.
Anh gọi điện thoại về biệt thự, cũng là do thìm Lưu nhận.
“Cậu chủ.”
“Mợ chủ về chưa?”
Thím Lưu sững sờ: “Vẫn chưa về.”
Lục Trình Niên cau mày, cúp điện thoại.
Chiếc xe đi qua cầu vượt, từ xa đã nhìn thấy một chiếc xe taxi dừng bên đường.
Lục Trình Niên không để ý, chiếc Maybach màu đen nhanh chóng đi qua.
Nhưng không lâu sau lại quay lại.
Khuôn mặt người đàn ông u ám, dừng xe lại, xuống xe đi về phía chiếc xe taxi.
Trong chiếc xe taxi, tài xế vẫn đang nhìn người đẹp bị hôn mê trước mặt mình, vô cùng hưng