Cảnh Diệp Nhã khiếp sợ mở to hai mắt.
“Ý của chị là…”
ĐồngThanh Thư cười lạnh một tiếng.
“Người đời ghét nhất những kẻ có tiền có quyền cấu kết lẫn nhau, cho dù Cảnh Ngọc Ninh có Lục Trình Niên làm chỗ dựa thì sao chứ? Lục Trình Niên càng tốt với cô ta sẽ càng khiến cho mọi người cảm thấy mấy kẻ có tiền thì quyền lực càng lớn, muốn làm cái gì là làm cái đó.
Cứ như vậy, mọi người sẽ bắt đầu căm ghét cô ta, hơn nữa nhà họ Lục vẫn luôn đứng đầu ở thành phố, không có địch thủ à? Ồ! Không biết cái vị trí kia, đã có người thèm muốn từ lâu.
Đến lúc đó, nếu nhà họ Lục vì chuyện này phải chịu áp lực từ phía dư luận, bên trong nhà họ Lục sẽ không thể mặc kệ chuyện này được, đến lúc đó trong ngoài giáp công, tôi phải xem giữa lợi ích gia tộc và người phụ nữ của mình, anh ta sẽ lựa chọn ai?”
Quả thực Cảnh Diệp Nhã bị dọa cho sợ ngây người.
Một lát sau, cô ta mới phản ứng lại, trên mặt lộ ra nét vui mừng.
“Tôi hiểu rồi! Chị Đồng à, cho nên bây giờ chuyện quan trọng nhất của chúng ta chính là tìm cho bằng được Cảnh Ngọc Ninh?”
“Đúng vậy, nhất định phải chứng minh cô ta không hề mất tích, như vậy mới có thể khiến cho mọi người tin tưởng, chuyện trước kia đều do cô ta tự mình nói dối!”
“Cảnh Diệp Nhã gật đầu.
“Được, tôi biết rồi, vậy tôi sẽ nghĩ cách để tìm cho ra cô ta.”
…
Phía bên kia, Cảnh Diệp Nhã đang tìm cách bắt cho được Cảnh Ngọc Ninh.
Còn phía bên này, Cảnh Ngọc Ninh đã nhận được tin tức.
Dù sao thì ngay lúc cái tên tài xế kia bị bại lộ, cô cũng đã đoán được Cảnh Diệp Nhã có lẽ sẽ tới tìm cô.
Cái nơi Lục Viên này không thể ở được nữa, tuy rằng Cảnh Diệp Nhã không có can đảm trực tiếp xông vào, nhưng mục tiêu ở đây quá lớn, nói không chừng sẽ bị phát hiện.
Cảnh Ngọc Ninh nghĩ đi nghĩ lại, đang băn khoăn không biết tìm chỗ nào tốt để trốn thì bà nội Sầm đã gọi đến đây.
“Ninh Ninh à, con đang làm gì vậy, sức khỏe tốt lên chưa.”
Bà cụ Sầm gọi là điện thoại của Lục Trình Niên, gọi điện trực tiếp cho cô.
Nghĩ đến chuyện Lục Trình Niên vì sợ người già trẻ nhỏ trong nhà lo lắng nên mới kể hết mọi chuyện cho bọn họ nghe.
Cảnh Ngọc Ninh vội đáp: “Con không có sao ạ, đang ở nhà, còn bà thì sao ạ? Khoảng thời gian này bà có khỏe không?”
“Bà rất tốt, nhưng An An thì rất nhớ con nha, luôn ồn ào đòi gặp con, con xem nếu có tiện thì bà sẽ đưa nó qua chơi với con hai ngày, được không?”
“Cái này thì…”
Cảnh Ngọc Ninh có hơi khó xử.
Bây giờ đang là lúc rối loạn, cô muốn buộc cả nhà Cảnh Diệp Nhã chính miệng thừa nhận tội ác đã gây ra với mẹ cô, vì vậy cô tuyệt đối không được xuất hiện.
Nhưng An An thì…
Dường như bà cụ Sầm nhận ra cô đang khó xử, vội vàng nói: “Vừa hay gần đây bà có mua một hòn đảo nhỏ ở phía Nam, phong cảnh rất đẹp, bà còn cho người mở khách sạn ở chỗ đó, đầu bếp từng là ngự trù quốc yến chuyên dụng, tay nghề có thể nói là cao siêu, khi nào con có rảnh thì chúng ta cùng đi nghỉ ở đảo nào?” . truyện teen hay
Nói đến đây, nếu Cảnh Ngọc Ninh không hiểu được thì sống trên đời đúng là uổng phí.
Cô vội vàng nói: “Dạ được ạ, con thì sao cũng được, bà cứ sắp xếp thời gian đi ạ.”
“Nếu đã như vậy thì ngày mai luôn đi, bà bảo Trình Niên đưa con qua đây.”
“Dạ được ạ.”
Sau quyết định xong thì bà cụ Sầm cúp điện thoại.
Lục Trình Niên ở bên cạnh trông mong nhìn cô, thấy cô cúp điện thoại thì lập tức hỏi: “Em nhận lời rồi?”
Cảnh Ngọc Ninh gật đầu: “Đúng vậy, bà nội nói ngày mai sẽ khởi hành.”
“Ồ.”
Ánh mắt người đàn ông thâm hiểm, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
Cảnh Ngọc Ninh hơi tò mò, hỏi: “Bà nội nói bà mới mua cái hòn đảo nhỏ ở phía Nam sao? Mua nguyên cái đảo sẽ tốn rất nhiều tiền? Bà nội muốn phát triển du lịch sao?”
Lục Trình Niên không thèm để ý xua tay.
“Cũng không phải, chỉ là bà nội tuổi cũng đã lớn rồi, muốn mua nó để sau về phía Nam dưỡng già.”
Cảnh Ngọc Ninh: “…”
Được rồi! Suy nghĩ của mấy người có tiền, cô theo không kịp.
Mua nguyên cái đảo chỉ để cho mình dưỡng già, ừm,