"Nói một chút xem, trước đó vì sao lại chia tay tôi?"
Ước muốn vĩ đại được Trần Linh mời ăn cơm của tôi đã bị một tiết mục của cô ấy chen vào, tôi với tư cách là trợ lý muốn hỗ trợ, nhưng Trần Linh nói bên phía cô ấy không cần phải gấp rút làm gì nên để cho tôi về trước.
Trời bỗng dưng có mây gió bất ngờ, sau đó nổi lên trận bão.
Ở cửa công ty, tôi ngẩng đầu nhìn cơn cuồng phong trên bầu trời mấy chục giây, đành đau lòng quyết định gọi xe để trở về.
Trời mưa không dễ để gọi taxi, mọi người đều có tâm tình như vậy giống tôi, chỉ có thể trong thời tiết thế này chua xót một trận.
Chờ rất lâu, vẫn chẳng thấy taxi đâu, nhưng lại có một chiếc xe màu đen nhỏ, chậm rãi dừng lại ở trước mặt tôi, anh ta mở cửa kính xe xuống, vẫy tay về phía tôi nói: "Đi lên."
Tôi liếc nhìn, né người sang bên phải, cảm thấy không nên ngăn trở ánh mắt tình chàng ý thiếp của người khác.
Nhưng lại thấy anh ta cười một tiếng, "Tôi nói cô đấy, Tiết Linh Nhất, mau lên xe." Thấy tôi không động đậy, có chút mất kiên nhẫn nói: "Nhanh lên, trời mưa rồi."
Anh ta vừa dứt lời, sấm chớp vô cùng phối hợp mà vang lên một tiếng ầm, tôi không thể làm gì khác hơn là mở cửa ngồi xuống.
Đóng cửa xong anh ta liền khởi động xe, đang lái bỗng nhiên phì cười, sau đó cười to thành tiếng, làm cho tôi hoảng sợ mà nắm chặt dây an toàn.
Anh ta nói: "Tiết Linh Nhất, cô cứ vậy mà lên xe người lạ, bộ không sợ sao?"
Tôi thở phào cười nói: "Người sợ phải là anh mới đúng, tôi biết anh là Đổng Hạo, tuy rằng không biết vì sao anh lại cho tôi lên xe, nhưng nếu xảy ra chuyện gì, thì người chịu thiệt thòi nhất chính là anh."
Anh ta ồ một tiếng, "Rất thông minh."
Đang khen tôi à? Trong lòng ngẫm lại câu nói trên một chút, nhưng cuối cùng vẫn không biết mình thông minh ở chỗ nào.
Đổng Hạo: "Nếu tôi nói tôi đưa cô về cô có tin không?"
Tôi trả lời: "Tin chứ, tuy rằng tôi mới làm việc ở DR, nhưng tôi có thể sâu sắc cảm nhận được sự quan tâm của mọi người, thật sự rất cảm động, cho nên việc anh chở tôi về, tôi vô cùng tin tưởng."
Anh ta chậc chậc chậc vài tiếng, dừng lại trước đèn đỏ, nói: "Có vẻ nghèo túng nhỉ."
Tôi cười ha ha: "Tàm tạm thôi."
Câu nói vừa rồi của anh ta làm cho tôi thích thú, đừng có bảo là người này sẽ diễn một màn kịch tổng tài bá đạo với tôi đi? Nghĩ thế tôi liền đưa tay sửa sang mái tóc do vừa rồi lên xe hơi bị rối.
Nhưng mà có lẽ tổng tài bá đạo sẽ không thích hợp với tôi, bởi vì tướng mạo của tôi không quá xinh đẹp.
Đèn đỏ này thật lâu lắc, trong thành phố hầu hết đèn đỏ đều như thế, độ dong dài của nó có thể đem đi so sánh với thời lượng của video quảng cáo hôm nay.
Trong thời gian chờ đợi dài thê lê này anh ta hỏi tôi: "Có biết La Y không?"
Tôi ừ một tiếng: "Quen biết một chút, chị ấy đang là diễn viên ăn khách mà, có quen biết một chút."
Anh ta hứng thú nhìn tôi một cái, đưa tay chống lên tay lái, đầu đặt ở phía trên, thoạt nhìn đặc biệt soái ca, nhưng mà tôi nghĩ, tay anh ta đặt như vậy mà đèn xe không vang lên, nhất định là giữ chặt lắm a, rõ ràng tạo hình như vậy cơ thể sẽ không thoải mái, hiện tại tôi có thể lý giải, nhìn cái tay mỏi nhừ như thế kia, dường như cũng có thể lây lan, để cho tôi không nhịn được mà nhéo nhéo cánh tay của mình.
Anh ta nói: "Cô biết ý của tôi là gì mà, tôi muốn hỏi chẳng phải hai các cô lén lút quen nhau sao?"
Tôi lập tức xua tay, "Không có không có."
Anh ta lắc đầu bật cười, nhìn đèn xanh sáng lên thì thu lại tay, tôi vì cơ thể đang mỏi nhức của anh ta mà thở phào nhẹ nhõm giùm.
Anh ta nói: "Cô không cần phải liên tục lặp đi lặp lại một từ, làm cho tôi tưởng tôi là sếp của cô đấy."
Anh không phải là sếp của tôi đâu, bây giờ anh chở tôi về, đối với tôi chính là đại gia rồi.
Anh ta còn nói: "Hiện tại tôi đang đến nhà La Y, định tặng cho một món quà đặc biệt, hôm nay chính là sinh nhật của chị ấy đó nha."
Tôi sửng sốt một chút, thảng thốt nói: "Không phải tháng sau mới đến sinh nhật sao?"
Đổng Hạo bỗng nhiên cười vô cùng vui vẻ, để cho tôi cảm thấy câu nói vừa rồi không phải là câu bình thường, mà là một chuyện cười.
Tháng sau mới đến sinh nhật của chị ấy mà?
Ha ha ha ha ha.
Thật xin lỗi, tôi không thể cười cùng anh được.
Anh ta cười xong thì nói: "Quả nhiên là người rất dễ bị lừa.
Tiết Linh Nhất à, khó trách La Y đối với cô tình cũ không quên, có lẽ là do cô có một chút đáng yêu đó nha."
Tôi nhớ lại có một câu rằng: nếu đối phương chẳng có điểm gì tốt mà bạn muốn khen ngợi, thì chỉ cần nói họ đáng yêu thì sẽ không sai.
Cho nên tôi đối với lời khen vừa rồi của anh ta không lấy làm vui vẻ, tôi nói: "Thật sự tôi không quen biết La Y, anh nhận lầm người rồi, nhìn anh là người sống có lý lẽ đàng hoàng, nên cũng đừng đi đùa giỡn với tôi, trái tim tôi rất yếu đuối."
Tôi nghĩ nếu những câu mà anh ta nói trước đó chẳng qua chỉ thử dò xét tôi, vậy tôi chỉ cần kiên trì phủ định thề thốt này nọ, thì anh ta có thể làm gì tôi, tôi chính là lưu manh như vậy đấy.
Nhưng mà anh ta lại nói: "Đừng giả bộ nữa, tôi đã xem qua ảnh hai người chụp chung."
Được rồi, anh ta đã thắng.
Xe tiến vào một khu chung cư hạng sang, để cho tôi đặc biệt sợ hãi, dù cho có đưa tôi về nhà anh ta, hay là nhà của La Y, tôi đều lo lắng như nhau, đến nỗi khi tới nơi tôi dường như nghịch dây an toàn mãi không muốn buông ra.
Nhưng chỉ mấy phút đồng hồ sau tôi đã ở trong thang máy, chỉ vì một câu khuyên nhủ tùy ý của anh ta, tôi liền đi theo, tôi còn lâu mới thừa nhận tôi muốn gặp La Y, chẳng qua tôi không tìm được đường về nhà mà thôi.
Thang máy chậm rãi tăng lên từng con số, giống như tốc độ trái tim của tôi, cảm thấy chỉ cần một giây sau nó sẽ nhảy ra ngoài.
Thang máy dừng lại ở tầng 13, Đổng Hạo đi ra ngoài trước, quay đầu lại nhìn tôi một cái, trong ánh mắt ám chỉ rằng chớ để tôi khuyên bảo cô lần nữa, tôi vì muốn làm vừa lòng anh ta, mà phải đi ra ngoài.
Anh ta dẫn tôi đến trước cửa, đưa tay nhấn mật mã, tôi liếc nhìn bóng lưng anh ta, bỗng nhiên nghĩ đến tin tức sáng nay: hai người bọn họ từ trong khách sạn bước ra.
Cửa mở vang lên một tiếng, anh ta kéo tôi qua một bên hỏi: "Sinh nhật cô khi nào?"
Tôi nói: "Tháng 7."
Anh ta nghi ngờ ồ lên, lẩm bẩm: "Vậy mà không phải là sinh nhật cô."
Chúng tôi cùng nhau tiến vào, nếu như giờ phút này không có tôi, Đổng Hạo là một người con trai trưởng thành, có thể tùy ý tiến vào nhà La Y, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là gì đây?
Tôi khủng hoảng