Trên thế giới này, em là người đối xử tốt với chị nhất, Tiết Linh Nhất
Trở lại làm việc khiến cho tôi cảm thấy rất thoải mái, cuối cùng cũng có thể quay về cuộc sống bình thường một ngày ba bữa rồi.
Tuy nói lượng công việc của Trần Linh ít, nhưng thỉnh thoảng bận rộn cũng liều mạng mà làm, có lẽ bởi vì không quá nổi tiếng, trong công ty hễ có hoạt động tuyên truyền hoặc những công việc không hấp dẫn nằm ở một góc xó xỉnh nào đó đều sẽ giao cho cô ấy.
Cô ấy là kiểu người chịu khó, mỗi lần như thế sẽ không bốc đồng mà hân hoan tiếp nhận, mấy lần trước tôi còn thương xót khi cô ấy than khổ, nhưng sau khi nhìn đến tiền lương của cô ấy, tôi cảm thấy những việc đó trong cuộc sống này thì có đáng gì mà gọi là vất vả.
Dù gì Weibo của Trần Linh cũng có 5 triệu lượt theo dõi, công ty không thể quá lạnh nhạt, Trần Linh nói cho tôi biết, gần đây văn phòng của cô ấy ký kết với một người mới nổi có 500 nghìn lượt theo dõi, vừa lên thành võng hồng, lần trước tham dự một hoạt động, trong công ty đưa cho người kia thù lao, cô ấy hưởng được một phần ba.
Lúc Trần Linh nói những lời này khóe miệng mang theo tươi cười có chút hả hê và đắc ý, khiến cho tôi cảm thấy quả nhiên lòng người luôn thay đổi, trước đó cô ấy không phải loại người cười nhạo kẻ thấp hơn mình một bậc.
Nhưng sau đó cô ấy nói thêm, vậy mà vẫn không bằng tiền lương của tôi, làm cho tôi trong lúc lơ đễnh lộ ra nụ cười nhạt trên môi.
Aizzz, rốt cục ai đã thay đổi đây, tôi với Trần Linh đúng là cùng một loại người.
Có lẽ công việc của La Y trở nên bề bộn hơn, nghe nói chị ấy vừa nhận một bộ phim, khó trách ở trong công ty gần đây không gặp chị ấy, còn mấy ngày trước thì chị ấy có đăng mấy dòng chữ trên Weibo.
Trần Linh hỏi Weibo tôi là gì, nhằm để theo dõi lẫn nhau, tôi nói "010101".
Cô ấy nghi ngờ nhìn tôi một cái, sau thì vừa thao tác vừa nói: "Người hâm mộ cho rằng tớ đang theo dõi cương thi phấn*."
Tôi cười vài tiếng ha ha, tôi chính là cương thi phấn đó nha, cố gắng làm việc nhưng không dính người.
Trần Linh nói: "Cương thi, cậu chỉ theo dõi hai người, tớ và La Y." Cô ấy quét mắt vài lần nhìn Weibo của tôi, thấy chẳng có gì, bèn nói: "Xem ra cậu đối với tớ là tình yêu đích thực, vậy nên chỉ theo dõi tớ và nữ thần, nhưng mà tớ chưa bao giờ nghe qua cậu hâm mộ La Y đó nha."
Tôi cúi đầu nói: "Ai mà biết, nhưng tớ vốn dĩ rất thích La Y mà."
Lúc điện thoại vang lên, tôi đang giúp Trần Linh chọn lựa công ty tuyên truyền váy, cô ấy ở đằng kia hoá trang, gọi tôi Nhị Tiết, có điện thoại kìa.
Tôi lấy kiện váy ngắn màu đen đi qua, một bên hỏi Trần Linh như thế nào, một bên nhìn thoáng qua điện thoại, là một số lạ, tôi nhấn nút từ chối rồi để lên bàn.
Trần Linh nói đổi kiện, tôi lại lần nữa đi vào.
Cầm kiện áo cánh màu vàng nhạt cùng với một kiện quần jeans, điện thoại lại vang lên, Trần Linh bày tỏ rằng món đồ trên tay tôi rất được, tôi liền thả nó trên ghế rồi đi tiếp điện thoại.
Thanh âm ở đầu bên kia không lớn không nhỏ nói: "Tiết Linh Nhất cô cũng dám cúp điện thoại tôi sao?"
Tôi ngập ngừng, giọng nói này bá đạo như của tổng tài vậy.
"Đổng Hạo?"
"Là tôi!"
Quả nhiên là Đổng Hạo, tôi nhìn người trong phòng hóa trang, rồi đi ra ngoài hành lang, hỏi: "Tìm tôi có chuyện gì?"
Giọng điệu của anh ta thở phì phò: "Má thật, La Y đổi mật khẩu nhà rồi, sinh nhật cô ngày mấy tháng 7 vậy?"
Tôi trả lời: "29 tháng 7."
Tôi nghe thấy ở đầu dây bên kia tích tích vài tiếng, rồi vang lên tiếng ken két, sau đó Đổng Hạo cười lớn tiếng, "Vào rồi vào rồi, nhờ Tiết Linh Nhất cô cả đấy."
Tôi kinh hoảng, cảm thấy mình đã nối giáo cho giặc, loại cảm giác này đặc biệt không tốt.
Đổng Hạo vừa rồi mở cửa không ra, sau đó hỏi sinh nhật tôi, bạn nghĩ xem làm sao tôi có thể không nghĩ rằng nhờ vào ngày sinh của tôi mà anh ta đã mở cửa được đây! Bạn nói xem làm sao tôi có thể ngờ rằng ngày sinh của tôi thật sự có thể tiến vào trong!
Nói như vậy thì được chưa ta? Lý do hợp tình hợp lý như thế chắc mọi người sẽ không trách tôi đâu nhỉ.
Dù gì Đổng Hạo cũng đã vào rồi, cho nên tôi hỏi: "Anh vào nhà chị ấy để làm gì?"
Đổng Hạo trả lời: "Lần trước làm rơi đồ ở đây, tôi có hỏi chị ấy mật khẩu nhưng lại không cho."
Tôi nói: "Dù vậy anh cũng đừng lật loạn đông tây a."
Anh ta nghe xong cười thành tiếng: "Không cần cô nói tôi cũng biết, nếu tôi động đến một cọng lông trong nhà chị ấy, khi chị ấy về sẽ chặt tay tôi mất."
Tôi nghĩ câu trước câu sau mâu thuẫn, đều đã vào nhà người ta rồi, còn nói không hề động đến một cọng lông, anh đang khi dễ EQ tôi thấp đến ngu đần sao, cửa với sàn nhà không thể so sánh bằng cọng lông được à?
Nhưng anh ta nói sẽ không lộn xộn gì cả nên tôi an tâm, loại tâm lý này giống như là cảm giác bất an khi trợ giúp tội phạm, cuối cùng biết tội phạm không có ý định phạm tội liền cảm thấy an tâm thoải mái, tóm lại chính là cho mình một bậc thang, còn gọi là tự diễn.
Nhưng tôi cảm thấy vẫn nên nói cho La Y chuyện này, cho nên tôi lục danh bạ thì tìm ra dãy số nằm ở cuối chót, là của Tiền Nhạc Phàm vừa mới thêm.
Âm thanh điện thoại kêu pi-pô ở đầu dây bên kia khi sắp bị biến mất thì lại được nhận, tôi nói vài câu khách sáo với điện thoại: "Xin chào xin chào, tôi là Tiết Linh Nhất, trợ lý Trần Linh ở tầng dưới, không biết cô còn nhớ tôi không nhỉ, hì hì hì."
Đầu bên kia nói: "Là tôi."
Điện thoại cà tàng của tôi thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Trong lòng ho khan một tiếng, tôi nói: "Là chị à."
Chị ấy nói: "Tìm tôi có chuyện gì?"
Tại sao chị biết tôi tìm chị ấy? Cơ mà quả đúng là tôi tìm chị.
Tôi trả lời: "Đổng Hạo vừa mới vào nhà chị, em muốn nói với chị một chút."
Bên kia im lặng vài giây, cuối cùng nói: "Do nó hỏi em mật khẩu phải không?"
Nữ thần chính là nữ thần, chị ấy IQ cao lại còn luôn luôn thông minh, các bạn thấy đấy, nói không tới năm câu, chị ấy đã tóm được trọng điểm, không phải nói các kiểu câu như hai người cấu kết với nhau để làm việc xấu, sau đó đem tôi và Đổng Hạo nhốt vào tù mà là hỏi: "Em ở đâu?"
Tôi nói số tầng và cửa bảng hiệu, chị ấy nói: "Đi lên phòng chụp ảnh tầng 9." Rồi cúp điện thoại.
Tôi nói Trần Linh một chút về chuyện này, Trần Linh hưng phấn lập tức đuổi tôi đi, cũng dặn dò tôi ở trước mặt nữ thần nói tốt cho cô ấy vài câu, cả tương lai cô ấy đều giao cho tôi.
Tôi đành chịu đựng nhiệm vụ gian khổ của cô ấy giao cho mình.
Mấy ngày gần đây La Y đã bắt đầu quay trở lại tình trạng nghỉ ngơi, bất quá bộ phim truyền hình vừa mới đóng máy của chị ấy còn mấy phân cảnh cần phải quay thêm, cho nên mới tới phòng bổ sung trong công ty.
Dưới bối cảnh màu xanh lá,