Rất nhanh, chỉ ngăn ngắn mấy ngày tin tức nữ nhi của chủ bạc huyện Kỳ Sơn và tri huyện Kỳ Sơn cùng nhau qua đêm trong cùng một phòng đã truyền khắp huyện Kỳ Sơn.
Một truyền mười, mười truyền một trăm, truyền đến khi chuyện trở nên trầm trọng hơn liền biến thành hai người vụng trộm với nhau.
Thiết yến Đoan Ngọ ở Lưu gia bị hủy bỏ căn bản là do trận đồn đãi lần này, nhưng hành động này cũng làm cho người khác sinh thêm nghi ngờ.
Sau khi qua Đoan Ngọ, nghe được lời bên ngoài chỉ trích, Tiểu Lục Tử dù thế nào cũng không tin: "A Lang nói không trở về, vậy sao lại ở cùng Lưu cô nương kia a?"
Bị ép không ra được cổng lớn, Sở vương liền câu chặt mày lại: "Ta luôn cảm thấy việc này có gì đó không đúng, chẳng trách gần đây cũng luôn có người giám thị Nha Môn, hóa ra là đã có người cố ý sắp xếp để hại ta."
Tiểu Lục Tử vuốt đầu: "Nhưng cái xấu không phải là danh tiếng của Lưu cô nương hay sao? Nàng là người đang chờ gả, mà ngài cũng đã có vợ."
"Ta không nghĩ tới, bách tính ở huyện Kỳ Sơn thiện lương, càng cũng sẽ không dễ tin vào lời đồn chưa được giải thích..."
Nha dịch theo một đường đi đến cổng lớn hô to: "Ngụy tri huyện, có tin tức từ Lưu gia truyền đến, Lưu cô nương sai người đến nhà Vương tú tài ở huyện Phù Phong, nhưng lại không có tin tức trả lời của Vương tú tài, bây giờ còn bị bức đến muốn tự sát."
"Tri huyện, Lưu chủ bạc đến rồi, hắn gắp gáp muốn gặp ngài a."
Sở vương nhận lấy áo khoác mà Tiểu Lục Tử cầm bên cạnh, từ phía sau nha dịch đi ra: "Họa từ một phía mà đến."
***
Lưu Thư Bách mặt nhăn mày nhíu, thấy Sở vương vừa đi ra liền quỳ xuống: "Cầu xin tri huyện hãy cứu tiểu nữ đi, nếu không thì cả đời này của nàng đều bị hủy a."
"Lưu chủ bạc, cách làm người của bản quan và lệnh ái ngươi còn không rõ hay sao?"
"Tất nhiên là hạ quan biết, nhưng những bách tính kia thì không biết, bọn họ cũng không tin.
Bây giờ tiểu nữ bị nhốt ở trong trạch, thường xuyên nghe người ta chỉ trích bên ngoài, phụ nhân nặng nhất chính là danh tiếng.
Hạ quan biết Ngụy tri huyện là từ kinh thành đến, địa phương nhỏ như chúng ta không lọt được mắt người, nhưng..."
"Lời này của Lưu chủ bạc cũng quá làm khó bản quan rồi,..." Nàng nâng Lưu chủ bạc dậy: "Ngươi yên tâm, chuyện quản lý châu huyện thì ta không bằng ngươi, nhưng việc tra án thì có thể.
Đợi ta điều tra làm rõ nguyên nhân, nhất định trả lại cho lệnh ái sự trong sạch.
Nhưng trước đó xin Lưu chủ bạc chú ý cẩn trọng, đừng để nàng làm chuyện điên rồ."
Lưu Thư Bách còn chưa trả lời liền có một đám binh sĩ từ ngoài chạy vào Nha Môn, tri phủ Phù Phong và tri phủ Phượng Tường đều đến, còn dẫn theo Châu phủ binh, khí thế hung hăng đi vào.
"Bắt hung thủ giết người lại cho ta!" Tri phủ Phượng Tường chỉ vào Sở vương, uy phong nói.
"Hung thủ giết người?"
Nha dịch huyện Kỳ Sơn cùng các tùy tùng bên cạnh tiến lên bảo vệ Sở vương.
Lưu Thư Bách kinh sợ nói: "Hai vị tri phủ có lầm hay không? Ở đây là huyện Kỳ Sơn, tri huyện của bọn ta sao có thể là hung thủ giết người?"
"Bản phủ đến đây nhiều lần lẽ nào không biết ở đây là huyện Kỳ Sơn hay sao?"
Quận Phù Phong là thứ phủ của phủ Phượng Tường, Kỳ Sơn là huyện dưới.
Phủ nha và huyện nha cũng cách nhau không xa, Sở vương nhớ đến tri phủ Phượng Tường chính là môn sinh của người đứng đầu Chính Sự Đường, liền bước đến gần Lưu Thư Bách nói: "Nếu có xảy ra chuyện gì, kính xin Lưu chủ bạc giúp ta đến tìm Chuyển Vận Sứ ở đường Tần Phượng."
"Lưu Thư Bách, ngươi đại khái còn chưa biết đi, cái tên tri huyện ngoài mặt ôn nhu nhã nhặn này kỳ thực là một người yêu thích cô nương nhà ngươi điên cuồng, còn thích giết người.
Mà tên tú tài sắp thành hôn với nữ nhi của ngươi cũng bị hắn giết chết, huynh tẩu của tên tú tài kia hôm nay đến báo án.
Tri huyện Phù Phong đã phái người điều tra thì phát hiện hắn chết là vì bị hung khí đả thương."
Nhìn tri phủ Phượng Tường mặt mày xấu xí ôm cái bụng phệ, Tiểu Lục Tử cực kì bất mãn nói: "Chỉ dựa vào những thứ này mà cũng muốn kết luận là do A Lang nhà ta làm? Các ngươi..."
"Bản phủ đã nói có công sẽ thưởng, nhưng có lỗi bản phủ cũng sẽ không bao che.
Mạng người quan trọng, trước khi tra rõ vụ án kính xin Ngụy tri huyện đi một chuyến với bản phủ."
Binh lính Châu phủ đều đi ra, dạng ra trận thế này rõ ràng là muốn bắt người: "Các ngươi tản ra đi."
Mấy binh lính liền tiến lên, Sở vương liếc mắt nhìn Lưu Thư Bách, chợt hướng binh lính nói: "Bản quan tự mình đi!" Đám binh lính nhìn thấy khí thế của nàng liền lùi lại một bước.
"Những người có liên quan cũng mang đi."
Từ huyện nha đi ra, tri phủ Phượng Tường ngồi lại vào kiệu, tri huyện Phù Phong cưỡi ngựa đuổi theo: "Ân phủ anh minh, sau khi chuyện này qua đi hạ quan còn sẽ báo lễ lớn."
"Đây là ý của ân tướng và Thái tử điện hạ, nếu không chỉ bằng một Ngụy Tiềm từ kinh thành đến thì bản phủ đây hà tắc gì cần ra tay.
Nhưng nếu ân tướng cũng đã cho phép, vậy thì người này ở kinh thành cũng đã đắt tội với không ít người rồi."
"Loại người không biết cân nhắc này dĩ nhiên còn cả gan dám giết người, may nhờ trưởng lão, nếu không giữ lại cũng chỉ gieo họa."
***
Sau khi tri phủ Phượng Tường đem Sở vương và các tùy tùng của nàng cùng nhau áp giải đi, Lưu Thư Bách trở về cũng phân phó nha dịch: "Mau chóng phái người đến Tào Ty tìm Chuyển Vận Sứ Tần Phượng."
Nha dịch không rõ, hoang mang nói: "Chuyển Vận Sứ?" Quan chức Châu phủ trước nay đều hướng về bên trên, Chuyển Vận Sứ là quan chức cao nhất trong cơ quan hành chính ở địa phương, nha dịch do dự nói: "Này là tướng công lo sợ bọn người Tần Phong sẽ hội kiến chúng ta sao?"
"Ngươi có hỏi ta cũng không biết, nhưng nếu tri huyện đã nói như vậy, ta nghĩ bọn họ cũng sẽ biết đi, đi nhanh a."
"Vâng."
***
Tri phủ Phượng Tường tựa ở trong kiệu, đột nhiên mở mắt ra, nhớ tới lời Trung Thư nhắc nhở liền nhắc màn kiệu lên: "Mấy ngày gần đây hay có đạo tặc qua lại, phái thêm binh linh canh giữ ở các của phủ Phượng Tường, như vậy mới tránh được khả năng có người đột nhập."
"Vâng."
Sau khi tri huyện huyện Kỳ Sơn bị tri phủ Phượng Tường mang đi, ở Kỳ Sơn lại bắt đầu truyền ra lời đồn đãi.
Đa số đều là chửi bới Ngụy tri huyện vì đố kị mà giết người, bởi vì lời đồn trước đó cũng mới xảy ra không bao lâu, vì vậy khi tin đồn này truyền ra liền có nhiều người tin là thật.
"Nhớ kỹ phải hát như thế nào chưa?" Một người trẻ tuổi cầm một xâu kẹo hồ lô đưa cho mấy hài đồng đứng bên cạnh.
"Đã nhớ kỹ."
"Chỉ cần các ngươi hát tốt, ngày mai ta sẽ cho tiếp."
Phía đông huyện Kỳ Sơn là huyện Phù Phong, bây giờ bên trong Trương trạch cũng