Quý Dữu giương mắt nhìn lên thì phát hiện sườn núi nhỏ sau lưng thế nhưng có một đám lớn Thiết Lê mộc, loại thực vật như Thiết Lê mộc phát triển tương đối kỳ lạ, khi chưa lớn lên thì cành lá của nó căng ra như đầu nấm vậy, đến khi lớn rồi thì cành lá sẽ tróc ra, thân cây giống như các cọc gỗ.
Hiện tại cành lá Thiết Lê mộc đã tróc hết chỉ còn lại thân cây trụi lủi, có cây thẳng tắp như cọc gỗ, cũng có một số cây cong queo quanh co khúc khuỷu, phần lớn đường kính của những thân cây này trên dưới khoảng 10cm.Yêu cầu hoàn cảnh sinh trưởng của Thiết Lê mộc tương đối thấp, chôn rễ cây, hạt giống, cành khô xuống đất là có thể sinh sôi nảy nở, mỗi năm cành lá tróc ra chỉ cần không thối rữa thì năm sau có thể mọc ra cây Thiết Lê mộc mới ---Chẳng sợ người thu thập lần trước chém rơi thân cây, chỉ cần rễ cây còn chôn trong đất thì mùa xuân năm thứ hai nó vẫn sẽ mọc ra thân mới như cũ, có thể nói nó là loài thực vật rất dễ sinh sôi nảy nở và kinh tế.Nơi có giá trị kinh tế nhất ở Thiết Lê mộc chính là sợi bên trong thân cây và vỏ cây, tính chất mềm dẻo của nó cực tốt và được sử dụng rộng rãi, mục tiêu mà nhóm Quý Dữu muốn thu thâp là tổ hợp các sợi bên trong Thiết Lê mộc.Hiện tại, ở đây.Một gốc cây.Hai gốc cây.Ba gốc cây.……Liếc mắt nhìn xung quanh gần như không thể đếm được cụ thể có bao nhiêu!Nhiều như vậy!Phát tài!Phát tài!Phát tài!Trong mắt Quý Dữu xuất hiện niềm vui sướng, tự đáy lòng tán thưởng: “Quả nhiên ôm chặt đùi Ryan là chính xác!”Ryan: “……”Leah cười tủm tỉm nói: “Đùi này chị cũng muốn ôm!”Ryan: “……”Anh Ryan, chỗ này anh phát hiện từ bao giờ vậy? Anh lợi hại thật đấy!”Bị nhiều cô gái vây quanh với ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chú, Ryan cảm thấy không được tự nhiên, thần sắc căng thẳng, miệng nhắm chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm nơi phương xa, chỉ có vành tai hơi đỏ bán đứng việc anh ta đang quẫn bách.Bà Jenny nhìn thấy cảnh này lắc đầu cười nói: “Được rồi, mấy đứa này, không được làm phiền Ryan, mọi người đều tản ra, nắm chặt thời gian thu thập Thiết Lê mộc đi.”Nói xong bà Jenny lấy ra khảm đao chuẩn bị duỗi tay thu thập.Ryan đột nhiên nói: “Mọi người dừng lại đã, lấy vũ khí của từng người ra, A Khung, em phụ trách cảnh giác, anh đi xung quanh một vòng nhìn xem có nguy hiểm hay không rồi thu thập cũng không muộn.”Tạ Xuyên Khung cũng có ý này bèn gật đầu nói: “Được anh Ryan, anh yên tâm đi kiểm tra, nơi này giao cho em.”Ryan: “Ừ!”Nói xong Ryan đi tới trước để kiểm tra.Mấy người còn lại cũng không giám lộn xộn, chăm chú nhìn bốn phía, sợ rằng đột nhiên có con tinh thú lợi hại nào đó nhảy ra thì chết.Ryan xem xét mọi chỗ, ước chừng sau mười phút anh ta trở về nói với mấy người: “Mười dặm xung quanh tôi đã xem qua, không có tinh thú lợi hại, chỉ có ba con Trường Nhĩ thỏ, mọi người thấy thì cẩn thận tránh đi là được.”***Trường Nhĩ thỏ: thỏ tai dài.Tạ Xuyên Khung nói: “Ryan, bây giờ anh muốn đi vào sâu trong rừng sao?”Ryan gật đầu: “Ừ!”Tạ Xuyên Khung ôm quyền nói: “Hãy cẩn thận.”Ryan nói: “A Khung, em bảo hộ mọi người, nếu có tình huống khẩn cấp lập tức gọi cho anh.”Tạ Xuyên Khung nói: “Yên tâm, em sẽ cẩn thận.”Ở đây, trừ Ryan ra cũng chỉ có Tạ Xuyên Khung có giá trị vũ lực cao nhất, tinh thần lực cấp B, thể chất cấp C, thiên phú như vậy ở toàn bộ tinh cầu rác đều nổi bật.
Năm nay Tạ Xuyên Khung được trúng tuyển vào học viện quân sự ở Lãm Nguyệt tinh, sắp trở thành một quân giáo sinh.Tạ Xuyên Khung có tính cánh trầm ổn không hay nói nhiều, sau khi nói với Ryan xong, anh ta đơn giản an bày vài người phụ trách khu vực thu thập: “Linh Chi, em cùng tổ với anh, chúng ta phụ trách bên trái.
Bà Jenny, bà cùng tổ với Leah và A Dữu, phụ trách bên phải.
Mọi người giữ khoảng cách 500m, một khi có động tĩnh gì lập tức gọi, người bên kia cần nhanh chóng chạy