*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“***, một đám gia đinh đáng chết vậy mà ở phía sau cửa trộm nướng BBQ. Anh hai, anh nhất định phải giúp em hung hăng trừng phạt cẩu nô tài này!!”
Quả nhiên, khuôn mặt Tà Nguyệt đều đen, vừa mắng vừa vào cửa.
“em một hai phải chạy trốn từ cửa sau sao? Theo đường nhỏ, vòng qua biệt thự anh cả, đi biệt viện, không phải chạy được rồi sao?”
“hả……” Tà Nguyệt tưởng tượng Hoàng Phủ Minh nói sơ đồ lộ tuyến, tựa hồ so với sơ đồ lộ tuyến anh chạy trốn còn muốn an toàn hơn.
Sợ chính mình ném mặt mũi ở trước mặt Tuyết Vi, anh khí định thần nhàn lắc lắc đầu: “Thôi, em cảm thấy…… em còn luyến tiếc chị dâu, cho nên…… Ngày mai nói đi.”
Chậm rãi đi tới trước mặt Tuyết Vi, anh nghiêng người: “Chị dâu, ngày mai thấy.” Môi, thình lình dừng ở trên trán Tuyết Vi.
“Tiểu tử thúi!!” Hoàng Phủ Minh lập tức liền phát hỏa, một cái phi đá liền đá tới mông Tà Nguyệt.
May mắn anh trốn tránh đúng lúc, mới may mắn thoát khỏi nạn.
“Bảo bối, chị nhìn đến anh hai tôi ngày thường đối xử làm sao với tôi đi? Ai……”
Tà Nguyệt một lời khó nói hết thở dài. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Thấy một màn như vậy,
Hoàng Phủ Minh càng thêm có loại xúc động muốn giết chết anh: “Còn nói đúng không? Anh xem là em chán sống!!!” Nói xong, sắc mặt anh trầm xuống, nhanh chóng vươn tay……
Đúng lúc này!
“Đủ rồi!” Tuyết Vi vẫn luôn trầm mặc thật sự xem không chịu được, bước xa một cái, đứng ở trước mặt anh: “Hoàng Phủ Minh, Tà Nguyệt đại nhân là vì anh mới vào giới nghệ sĩ, anh cũng không sai biệt lắm một vừa hai phải đi, đừng khi dễ Tà Nguyệt đại nhân, được chưa?!”
“A, nó vì tôi đi vào giới nghệ sĩ hả??” Mắt Hoàng Phủ Minh ngắm Tà Nguyệt cách đó không xa lộ ra nụ cười xấu xa, lạnh lùng nói: “Tên tiểu tử thúi này hôm nay rốt cuộc đều theo cô nói cái gì??!”
‘ Tà Nguyệt, vì sao không lo làm tam thiếu gia, đi làm thần tượng minh tinh hả? ’
‘ ai…… Một lời khó nói hết……’
‘ nói sao. ’
‘ từ nhỏ, anh hai tôi vô cùng yêu thương tôi, so với mỗi người trong nhà đều quan tâm tôi, yêu quý tôi; chính