*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Căn bản là vậy, nhà anh nguy hiểm như vậy, ba ba anh động chút liền đánh người, thật dọa người.” Tuyết Vi phiền não ngồi dậy từ trên giường, bày ra vẻ mặt vô tội.
Hoàng Phủ Minh liền lạnh lùng nhìn chằm chằm cô vài giây, tùy theo, khuôn mặt tuấn tú tiến đến trước mặt cô: “cô đã thấy, chỉ là mặt ngoài. Nhà tôi…… khác xa so với trong tưởng tượng của cô còn muốn dọa người hơn, vậy cô, còn có trở về hay không?!”
Anh muốn ám chỉ cái gì?
Nhìn gương mặt này vô cùng nghiêm túc, Tuyết Vi biết, anh nhất định không phải hù dọa chính mình.
Nhưng……
Nhà họ Hoàng Phủ đáng sợ, còn đáng sợ hơn so với Nhà họ Tuyết các cô sao? Cô ở cái nơi tràn đầy yêu ma quỷ quái này đều có thể sống 8 năm, cũng không tin sống không nổi ở Nhà họ Hoàng Phủ!!
“Hoàng Phủ Quân Trường, nếu nói như vậy, vậy nhà anh, tôi cần thiết đi trở về! Khiêu chiến nguy hiểm…… Mới là phong cách của tôi!!” Tuyết Vi nhếch môi cười, trên mặt hiện tự tin.
“quả nhiên tôi không nhìn lầm cô.” Hoàng Phủ Minh hồ
nghi nở nụ cười.
Tuyết Vi đột nhiên có loại cảm giác mình trúng kế hả? “này, Hoàng Phủ Quân Trường, nói trước, trở về thì trở về. Nhưng mà…… Tôi không kết hôn với anh!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Tôi cũng không nghĩ tới kết hôn.” Hoàng Phủ Minh đứng thẳng người, đôi tay giao nhau ôm trước người.
“Vậy anh……?” Tròng mắt cô vừa chuyển, một tàn niệm nhanh chóng hiện lên trong óc: “Ha, rốt cuộc tôi lý giải, khi đó anh cho rằng phân báo cáo chữa trị kia là của tôi, làm sao còn có lòng tốt nhắc nhở tôi như vậy, mục đích chân chính nhà các người kiểm nghiệm thực nghiêm khắc.”
Khi đó Tuyết Vi vẫn luôn đều rất hiếu kì, vì sao người đàn ông này vẫn luôn nhắc nhở mình. Sau lại biết được anh chính là Hoàng Phủ Minh, cô cũng nghĩ tới vấn đề này.
Bây giờ sao……
“hả?”
“anh muốn lưu tôi và chị của tôi cùng nhau ở bên người kiềm chế lẫn nhau, do đó kéo dài