*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Cho tôi! Vi, tôi muốn cô!”
Bên tai, quanh quẩn tiếng Hoàng Phủ Minh mệnh lệnh quyết tuyệt, Tuyết Vi đối diện hai tròng mắt anh tràn đầy dục ** vọng, nội tâm không khỏi phát run.
giờ phút này anh quả thực giống như là một con thú bị vây, phàm là cô muốn cự tuyệt, liền sẽ bị người đàn ông này không lưu tình ăn luôn! Cuối cùng, ngay cả xương cốt đều không dư thừa.
“Hoàng Phủ……”
“Kêu tên của tôi!”
xưng hô ái muội như vậy, dẫn tới Tuyết Vi càng thêm thẹn thùng lên: “anh không cảm thấy giữa chúng ta không nên bảo trì loại quan hệ này sao?”
Hoàng Phủ Minh căn bản là không rảnh tự hỏi quá nhiều.
Anh chỉ biết là, bây giờ muốn cô gái này, chỉ nghĩ muốn cô, hung hăng chiếm cô cho riêng mình!!
Bàn tay to, nhanh chóng xuống phía dưới kéo qua đi.
Tim Tuyết Vi căng thẳng, ngồi dậy ngoan cường chống cự.
đúng lúc chỉ mành treo chuông …… Thơ_Thơ_diendanlequydon
‘ linh linh linh……’
Một tiếng chuông điện thoại đánh vỡ bầu không khí ái muội này.
Tuyết Vi liền giống như tìm được cọng rơm cứu mạng rồi: “Điện thoại, điện thoại
tôi vang.”
“Không được tiếp!”
“Hoàng Phủ Minh, anh đừng quá phận, anh ngẫm lại, thời gian này có thể gọi điện thoại cho tôi khẳng định là có việc gấp.” Tuyết Vi phẫn nộ gào thét.
Hoàng Phủ Minh chỉ phải không cam lòng buông cô ra: “Đáng chết!!” Vẻ mặt không thỏa mãn tựa vào ở đầu tường.
Cũng không biết vì sao, Tuyết Vi nhìn thấy bộ dáng anh bây giờ, lại có loại xúc động muốn cười.
Có lẽ, vào thời điểm này kêu ‘ ngừng ’, đối với một người đàn ông mà nói là tàn nhẫn lớn lao đi?
Nhưng…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Kỳ quái chính là, rõ ràng giữa bọn họ vẫn luôn đang nói cười, chính là nói xong, đùa với, làm sao liền diễn biến thành hình ảnh bây giờ?!
Tuyết Vi khó hiểu, Hoàng Phủ Minh cũng khó hiểu, anh chỉ biết là, đối mặt cô gái