*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Tuy nói là, đôi mắt màu lam cũng không hiếm thấy, chính là, người đàn ông kia có một đôi mắt màu lam, để lại ở trong trí nhớ Tuyết Vi quá sâu, quá ấn tượng.
Mê hoặc nhân tâm dường như mang theo…… Vô tận nguy hiểm!! Nếu không cẩn thận một cái, khả năng liền sẽ chết chìm ở bên trong vẻ yêu mị của anh ta……
“Màu lam…… Đôi mắt?!!” Khi nghe đến những lời này, nháy mắt, con ngươi Hoàng Phủ Minh không khỏi mở lớn một chút.
“Đúng! Đôi mắt màu lam.”
“Vi, cô lập tức trở về phòng của cô, bất luận phát sinh chuyện gì, đều không cần ra ngoài. Tôi có chút việc muốn xử lý.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh quay đầu, vội vàng chạy về trong phòng yến hội.
Nhìn bóng dáng anh vội vàng rời đi, khuôn mặt nhỏ Tuyết Vi vốn trắng bệch càng thêm trở nên không hề có sắc máu: “sau khi Hoàng Phủ Minh nghe xong người kia có một đôi mắt lam, vì sao sẽ khẩn trương như vậy?? Quả nhiên! Quả nhiên!! Anh nhất định biết người kia chính là quỷ, nhất định biết!!”
Tiếng nỉ non hoảng loạn rơi xuống, Tuyết Vi quay bước chạy đi về chính phòng mình.
“Đáng chết, sớm biết vậy tôi thật nên nghe Hoàng Phủ Minh không tới luyện tập quân sự lần này, nơi này vậy
mà nháo quỷ.” Hoảng loạn chạy tới dừng chân trước phòng an bài tốt, Tuyết Vi nhanh chóng đẩy cửa ra, thuận thế mở ra đèn bên tay, quay người, khóa trái cửa trong nháy mắt…… Thơ_Thơ_diendanlequydon
Thân mình cô…… Ngơ ngẩn.
Ký ức tàn niệm xẹt qua trong óc, trong vài giây mở ra đèn xoay đầu khóa cửa kia, trong phòng ……
Giống như……
‘ oanh ’ lập tức, da đầu Tuyết Vi đều phải nổ tung, cô mơ hồ cảm thấy được trong vài giây từ khi bật đèn đến khóa cửa, trong phòng giống như…… Đứng vài người?!
Thân thể cứng đờ chậm rãi…… Chậm rãi…… Xoay chuyển, nhìn về phía trong phòng……
Chỉ thấy!!!
ở giữa phòng, hai nam, hai nữ, bốn người mặc quân phục binh đoàn thứ nhất, mặt vô biểu tình đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm cô.
“ưm……” Tuyết Vi không khỏi hút một ngụm khí lạnh, muốn chạy trốn, vừa vặn sớm đã nhũn ra, vừa động đều không thể động đậy được rồi.
Cho đến vài giây qua đi.
Phản chiếu dáng mấy người kia ánh vào mi mắt Tuyết Vi, lúc này cô mới có thể khẳng định, mấy người này …… Không phải quỷ, mà là