*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Dựa theo nước chảy, trừ phi chuyện lớn bằng trời, nếu không viện Giám thị không cần cùng binh lính bình thường trong binh đoàn tiếp xúc. Chỉ cần để thượng cấp lãnh đạo Tuyết Vi điều tra một chút là được.
Hiện nay, bọn họ mời riêng Tuyết Vi lại đây, hiển nhiên là muốn làm khó dễ Bạch Dạ!!
Sắc mặt Hoàng Phủ Minh nháy mắt liền trầm xuống, bàn tay cầm thành quả đấm thật chặc; Sắc mặt Bạch Dạ cũng khó coi như vậy.
Bởi vì……
Tuyết Vi đến lúc này, bất luận cô nói cái gì, đều sẽ lật đổ hết thảy khẩu cung bọn họ đã giả thiết tốt!!!
“Các vị lãnh đạo tốt.” Đẩy cửa mà vào, Tuyết Vi lễ phép kính một cái chào theo nghi thức quân đội với mọi người.
khi tầm mắt dời về phía vị trí Hoàng Phủ Minh và Bạch Dạ, tim cô ‘ trừng ’ lập tức liền nắm lên.
Loại cảm giác này?!
Là bởi vì gặp được Bạch Dạ? Hay là…… Hoàng Phủ Minh? Thơ_Thơ_ddlequydon
Tuyết Vi vậy mà hoàn toàn không biết khẩn trương như vậy là bởi vì người nào trong hai người bọn họ, chỉ phải nhanh chóng dời đi tầm mắt……
“Các vị nguyên lão, kỳ thật các người hà tất gọi nữ binh nhà tôi qua tới, phân phó cho tôi, tôi đi hỏi cô ta không phải được sao? Nơi nào còn làm phiền đến các người?” Mộ Thần Hiên cũng biết tình thế không ổn, vọng tưởng xoay chuyển càn khôn.
Nhưng mấy nguyên lão này
liền chờ lợi dụng Tuyết Vi tới cùng Hoàng Phủ Minh và Bạch Dạ giáp mặt đối chất, làm sao sẽ bỏ qua cơ hội này? “Mộ tướng quân, chuyện này viện Giám thị chúng tôi vô cùng để ý, cho nên cần thiết tự mình mời nữ binh của anh đi tới mới được. Tuyết Vi……”
“vâng!”
“Hai tuần trước, chuyện quân địch lẻn vào căn cứ quân sự, chúng tôi đã biết được mục đích bọn họ là bản phân tích dược vật yv này, cũng biết, cô là bị kèm hai bên người. Bây giờ, tôi muốn thỉnh cô nhớ lại, quá trình ngay lúc đó là thế nào?”
Hóa ra, điều tra viên của viện Giám thị chạy tới binh đoàn thứ ba tìm riêng cô, chính là vì chuyện này à!?
Mi mắt rủ xuống…… “Không biết.” Tuyết Vi đã lạnh lùng mở miệng.
“Không biết?!!” Mấy vị nguyên lão cả kinh. Thơ_Thơ_ddlequydon
Hoàng Phủ Minh và Bạch Dạ ở một bên cũng theo bản năng nhìn lẫn nhau.
“Tuyết Vi, không phải cô bị bắt cóc sao, làm sao sẽ không biết hả? Ngay cả quá trình là thế nào cũng không biết sao??”
“Đúng vậy, tôi không biết.” Nâng lên mi mắt, trong ánh