*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“Địch thượng tướng, ý Ngài lòng tôi đã lạnh. Nhưng mà…… Có ngài ở binh đoàn thứ hai, tôi cũng không dám đi, không phải sao?!” Đôi tay Tuyết Vi vây quanh trước người, đã châm chọc mở miệng.
“cô Nói xong, tôi có thể lý giải, cô là cố ý nhằm vào thượng cấp lãnh đạo sao?”
“Địch thượng tướng, lần trước tụ hội ở luyện tập quân sự, ngài làm cái gì với tôi, tôi còn chưa có quên đâu. Tôi đi qua chỗ ngài, tôi sợ hãi ……”
Nhìn bộ dáng Tuyết Vi vẻ mặt khiêu khích, Địch Uy lửa giận ‘ đằng ’ trong nháy mắt liền đốt lên. “Tuyết Vi, tôi xin khuyên cô, chuyện lần trước, cô tốt nhất đừng nhắc lại!”
“Không đề cập tới? Cho phép ngài hắt bát nước bẩn vào tôi cùng Mộ tướng quân sao? Còn không cho tôi nói chút sự thật sao? Nhớ kỹ, về sau!!! Nếu ngài dám bố trí lung tung tôi cùng Mộ tướng quân, tôi liền đem những gièm pha ngài ở binh đoàn viết thành tiểu thuyết, phát biểu đến cấp trên quân đoàn chúng tôi!!!!”
“cô!!!!” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Mộ tướng quân, chúng ta trở về đi.” Hoàn toàn làm lơ Địch Uy tức giận tận trời, Tuyết Vi cười ngọt ngào, chậm rãi đi ra khỏi phòng thẩm
vấn.
“Địch thượng tướng, tôi chính là thực chờ mong lấy ngài làm nhân vật chính phát biểu trong bản tiểu thuyết. Tôi tin tưởng, tỉ lệ click nhất định sẽ không kém. Tiếp tục cố gắng, chờ đem cô nãi nãi nhà của chúng tôi chọc giận, ngài cũng liền ‘ cháy ’ đi theo.” Nói xong, Mộ Thần Hiên ‘ ái muội ’ chớp một mắt với Địch Uy, bước nhanh đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Giờ khắc này, phổi Địch Uy đều phải nổ tung!!!
“Thân ái, tôi thật là yêu cô muốn chết!!” Vừa đi ra khỏi viện Giám thị, Mộ Thần Hiên thật hưng phấn, đều hận không thể bế Tuyết Vi lên tới xoay ở trên trời vài vòng.
“cô Nói đi, làm sao cô liền thông minh như vậy hả? Vậy mà trả lời đều là không biết, không biết, không biết, mới vừa rồi lúc cô tiến vào, bệnh tim tôi đều sắp bị dọa ra tới. Lúc ấy cô nghĩ làm sao hả?”
“Tôi chỉ cảm thấy người viện Giám thị kia khẳng định hỏi Bạch tướng quân, cho nên…… Nói nhiều tất