Editor: Thơ Thơ
Tuổi bà xem ra cũng hơn bốn mươi tuổi, trên khuôn mặt để lại không ít dấu vết tang thương, nhưng vẫn có thể nhìn ra khi bà còn trẻ nhất định là một vị tuyệt sắc giai nhân. “Vi Vi, vì sao con trở lại?”
Người đàn bà này đúng là mẹ ruột của Tuyết Vi, Tôn Vân Vân!
Mẹ con cách xa nhau nửa tháng không thấy, vừa thấy, trên mặt mẹ con hai người đều tràn đầy tươi cười khó nén.
Chính là giây tiếp theo……
‘ bốp ’
Tuyết Vĩ Quốc giơ tay lên liền tát cho Tôn Vân Vân một cái tát thật mạnh. “Hừ, đều do bà giáo dục ra đứa con gái ngoan này!!!”
“Mẹ!!!” Tuyết Vi sốt ruột thương tiếc nhìn mặt mẹ.
Tôn Vân Vân kiềm chế gương mặt đau đớn, lắc lắc đầu với cô, sau đó chậm rãi nhìn về phía Tuyết Vĩ Quốc: “Lão gia, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“bà nên hỏi đứa con gái ngoan của bà một chút đi!!!” Thotho_
“Vi Vi, xảy ra chuyện gì? Có phải con chọc phải phiền toái ở Nhà họ Hoàng Phủ hay không?” Tôn Vân Vân lo lắng hỏi.
Tuyết Vi lắc lắc đầu: “Mẹ, không có việc gì.”
“Không có việc gì sao?!!! Con làm ra chuyện mất mặt như vậy, vậy mà nói không có việc gì?!! Vân Vân! Đứa con gái này là do một tay bà giáo dục ra, bây giờ, nó làm ra chuyện nhục nhã nề nếp gia phong nhà họ Tuyết, bà nói, kêu tôi làm sao trừng phạt bà!!!” Tiếng Tuyết Vĩ Quốc mang theo lực uy hiếp không cần nói cũng biết.
Làm trên dưới người Nhà họ Tuyết đều bị dọa đến đại khí cũng không dám thở dốc một tiếng.
Duy độc Tuyết Vi, mặt mang tia cười nhạt đi tới trước mặt Tuyết Vĩ Quốc: “Cha, con làm chuyện sai lầm, vì sao cha muốn trừng phạt mẹ con?”
“Là bởi vì bà ta giáo dục ra đứa con gái không biết liêm sỉ như vậy!!”
“Ha hả, đúng, Tuyết Vi tự biết mình có sai, làm nhục thanh danh nhà chúng ta. Nhưng, cha muốn nói chuyện này có quan hệ cùng mẹ con cũng không khỏi quá gượng ép. Phải biết rằng, 12 tuổi con tiến vào Nhà họ Tuyết, vẫn luôn chịu Nhà họ Tuyết giáo dục, đó có phải cha cũng nên cùng nhau bị phạt hay không?!”
“con!!!” Tuyết Vĩ Quốc tức khắc nổi trận lôi đình, giơ tay lên, một bàn tay hung hăng đánh vào trên mặt Tuyết Vi.
Cô thất tha thất thểu lui bước chân về phía sau. Thotho_
“Tiểu thư!!!”
“Vi Vi!!” Tôn Vân Vân và Ninh Ninh thương tiếc đi lên trước.
Cô duỗi tay ý bảo mọi người đừng cử động, mặt mang tươi cười như cũ nói: “Cha, con biết bây giờ cha thực tức giận, nhưng con vừa mới nói cũng có lý không phải sao? Con sai, chính là con sai, cha không cần thiết liên lụy đến mẹ con, có phải hay không?”
“được!!! Không phải con muốn một mình gánh vác sao?!! Cha thành toàn cho con!! Vương quản gia, lấy roi tới cho tôi!!!”
“vâng, lão gia……”
“Không!!! Không được lão gia!!!” Tôn Vân Vân vừa nghe lời này, bị dọa mất ba hồn bảy phách.
Phải biết rằng, xuất thân Tuyết Vĩ Quốc khi còn trẻ cũng là quân nhân, bởi vì một lần bị thương trong chiến tranh mới bị ép xuất ngũ, ông ra tay nặng bao nhiêu người trên dưới trong nhà đều biết.
Đã từng, bởi vì chuyện Tuyết Vi bị trường quân đội Hoàng Bộ cưỡng chế thôi học, thiếu chút nữa Tuyết Vĩ Quốc đánh chết Tuyết Vi, cô bị đánh một chuyến chính là ba tháng sau mới có thể xuống giường.
“Lão gia, rốt cuộc Vi Vi phạm vào lỗi gì, ngài muốn trừng phạt nó như vậy?!!”
“đứa con gái này không biết xấu hổ, lúc trước ở trường quân đội Hoàng Bộ làm mưa làm gió, bị lệnh cưỡng chế thôi học, vẫn không có học ngoan. Bây giờ vậy mà bị người Nhà họ Hoàng Phủ nghiệm ra tới, thân không còn trong sạch, bà nói, mặt mũi tôi để nơi nào?!!” Tuyết Vĩ Quốc phẫn nộ gào thét. Thotho_
Tôn Vân Vân không thể tưởng tượng nhìn về phía Tuyết Vi: “Vi Vi, cha con nói chính là thật sự sao?”
Trầm mặc.
Tuyết Vi rũ mi mắt xuống, không nói lời nào.
“Lão gia……” Lúc này, Vương quản gia cung kính đưa roi tới.
Tuyết lão gia tiếp nhận roi, quay đầu, hung tợn trừng mắt Tuyết Vi: “Quỳ xuống!”
Mặt vô biểu tình quỳ trên mặt đất.
Nối gót tới……
‘ chát……’ một roi vang lên, đánh ở đầu vai Tuyết Vi.
‘chát ……’ lại là một roi kế tiếp vang lên, đánh
vào phía sau lưng cô.
Tuyết Vĩ Quốc xuống tay không có một chút lưu tình, mỗi một roi dừng ở trên người Tuyết Vi giống như dao nhỏ xẹt qua da thịt cô, giày vò cô.
Tôn Vân Vân thật sự chịu không nổi cảnh tàn bạo này, nước mắt ‘ lốp bốp, lốp bốp’ lưu lại theo hốc mắt; Ninh Ninh cũng lén khóc lên.
Duy chỉ có Tuyết Vi bị phạt, trong hai tròng mắt khô khốc, thậm chí trên mặt cũng chưa biểu lộ ra một tia thống khổ. Thotho_
Chủ yếu……
Cô sớm đã quen hết thảy!
Khóc? Có ích lợi gì sao?
Đơn giản là ở trước thế nhân tuyên cáo mình yếu đuối thôi.
Không sai biệt lắm lúc cô 18 tuổi cũng đã không biết mùi vị nước mắt là gì, nếu không phải ngày đó uống rượu say, cũng sẽ không có tiền đồ như vậy, rớt nước mắt cùng một người đàn ông xa lạ.
Cô vốn cho rằng, loại nước mắt này, vẫn là lưu đến lúc thắng lợi chảy xuống tương đối tốt!!
“Lão gia, lão gia, không may, nhị phu nhân ngất đi rồi.”
Giọng Vương quản gia lôi thần trí Tuyết Vi trở lại, thấy mẹ ngã xuống đất không dậy nổi, tâm cô lập tức nắm lên: “Mẹ!!!”
“Phái người nâng nhị phu nhân về phòng!”
“vâng! Lão gia.”
Tuyết Vĩ Quốc hạ mệnh lệnh xong, lạnh lẽo nhìn về phía Tuyết Vi: “Bây giờ, vẫn là chăm sóc tốt cho con trước!” Nói xong, roi trong tay ông dương lên lần thứ hai ……
Trong nhà kho âm u ẩm ướt, Tuyết Vi nằm ghé vào một tấm ván gỗ. Thotho_
Ninh Ninh đứng ở bên cạnh cô, thật cẩn thận bôi thuốc cho cô. Giọt nước mắt thỉnh thoảng rơi ở trên tấm ván gỗ phát ra tiếng ‘ tí tách ’.
Tuyết Vi bất đắc dĩ bĩu môi: “Ninh Ninh, em khóc cái gì? Lại không phải lần đầu tiên.”
Tuy nói cô bị đòn hiểm đã không biết mấy trăm lần, nhưng mỗi lần Ninh Ninh nhìn đến tiểu thư nhà mình thấy thương thế ghê người đều sẽ nhịn không được chua xót đau đớn. “em…… em không khóc.”
“A, còn nói không khóc. Đúng rồi, mẹ chị thế nào?”
“Phu nhân chỉ ngất đi thôi, đến bây giờ còn chưa có tỉnh lại đâu.”
“chậc …… Lại làm mẹ sốt ruột, Ninh Ninh, em nói…… có phải chị thực bất hiếu hay không?” Tuyết Vi nhàn nhạt nói.
Ninh Ninh vội vàng lau khô nước mắt, lắc đầu: “Tiểu thư, vì sao cô bất hiếu đây? Nếu không phải vừa mới rồi cô vì bảo hộ phu nhân, chống đối lão gia, khả năng cô sẽ không đắc tội lớn như vậy.”
Mỗi một lần.
Phàm là đôi mẹ con này ở Nhà họ Tuyết làm sai cái gì, Tuyết Vi đều sẽ khéo léo kéo lực chú ý đến trên người mình, lúc này mới làm cho cô bị đánh liên tục.
Về điểm này, Tôn Vân Vân thân là mẹ so với ai khác đều rõ ràng, cho nên bà mới có thể bởi vì đau lòng mà ngất xỉu đi.
“Tiểu thư, cô có thể nói cho em hay không, về phân báo cáo kiểm nghiệm kia …… Rốt cuộc, có phải sự thật hay không ……?” Đến bây giờ Ninh Ninh đều không tin Tuyết Vi sẽ làm ra chuyện lấy chồng.
Nhưng……
“Là sự thật.”
Ninh Ninh không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn: “Cùng Diệp thiếu gia sao?”
Trầm mặc.
Tuyết Vi thật không biết nên nói sao cho Ninh Ninh, cô mất đi trong sạch chính là không thể hiểu được!